CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 301

Tôi gần như muốn thò tay lên giúp cậu ta kéo ga.

Tiệm giặt là, cửa sắt khép hờ.

Nhưng tôi không thấy xe máy của A Thác, anh từng nói sẽ không bán xe
máy mà gửi ở nhà bạn học gần sân bay.

Cũng có thể, A Thác chỉ đỗ xe ở chỗ nào xa hơn một chút? Hay là thay đổi
kế hoạch, có người chở anh.

“Đợi tôi một tẹo, đừng đi đâu đấy! Đừng có mà đi đâu đấy!” Tôi rảo bước
lách vào phía sau cánh cửa sắt, buông lại một câu: “Bằng không đừng hòng
tôi tha thứ cho cậu!”

Tôi chạy lên gác, tiếng bước chân thình thịch thông báo ọi người biết là tôi
đã lên.

Nhưng thím Kim Đao, chú Kim Đao, Thiết Đầu, vợ Thiết Đầu đều ngồi
ngây ra bên chiếc bàn hình bầu dục, tôi phải gọi một tiếng họ mới định thần
vẻ mặt ai nấy trông đều rất kinh ngạc.

Món ăn trên bàn đã sạch bách, không còn chút đồ thừa nào.

Song không thấy A Thác đâu.

“Em gái, em đến muộn hai tiếng rồi! A Thác đã đi từ một tiếng trước.” Nụ
cười của Thiết Đầu không được tự nhiên cho lắm, tay đưa lên xoa xoa gáy.
Trên trán anh ta vẫn còn dính một chút muội than.

“Trước lúc đi nó đã quét sạch tất cả những thứ có thể ăn được trên bàn rồi,
vì vậy nếu cháu muốn ăn…” Thím Kim Đao áy náy nói.

“Đáng ghét, sao A Thác không gọi điện cho cháu chứ! Sát giờ cháu có chút
việc đột xuất mà.” Tôi tức tối giậm chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.