CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 326

“Tớ cũng chẳng hiểu mình đang nghĩ gì nữa, có điều chuyện tương lai ai
mà biết được chứ? A Thác vẫn chưa trở về mà, biết đâu anh ấy vừa về tới,
tim tớ lại loạn nhịp hết cả lên!”

Bách Giai nghịch con hươu cao cổ ở đầu giường tôi, vừa nói vừa ngủ thiếp
đi.

Có điều, Bách Giai vẫn ở nhà cũ của A Thác, Cà Rốt cũng vẫn theo cậu ấy,
tôi nghĩ kể cả A Thác có trở về, Bách Giai cũng sẽ không trả Cà Rốt cho
anh, bọn họ một người một chó đã dính chặt lấy nhau rồi.

Sau đó, tôi đã là sinh viên năm thứ tư.

Tính ngày tính tháng, nếu chưa bị sư tử ăn thịt, A Thác cũng sắp về đến nơi
rồi.

Mọi người, đều rất nhớ anh.

Chú thích:

(1) Nguyên văn: Loạn thạch băng vân, đây là một câu trong bài “Niệm Nô
Kiều” của Tô Đông Pha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.