CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 96

Thỉnh thoảng còn trưng cầu cả ý kiến của những người quan trọng.

Người đầu tiên là bố.

“Bố, nếu yêu cầu bố hình dung con gái bố bằng một loại đồ uống, bố sẽ
chọn loại nào?”

Tôi lấy bánh kem nhỏ bán không hết mang ở quán về, bày lên bàn.

“Đồ uống à? Cái này khó ra phết đấy!” Bố tiện tay cầm một miếng bánh
nhét vào miệng.

“Nhanh lên, nhanh lên bố.” Tôi thúc giục, bố đã sinh ra tôi thì cũng phải có
chút trách nhiệm với việc tôi lớn lên giống loại đồ uống nào chứ.

“Bố con không đọc nhiều sách cho lắm, không biết hình dung đâu!” Bố
nhồm nhoàm đáp lời.

Mắt bố từ đầu đến giờ không rời khỏi màn hình ti vi, trăm lần như một,
toàn là chương trình nói chuyện của các nhân vật chính trị.

Mỗi lần xem chương trình chính trị bố tôi sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông,
không mấy cảm ứng với các kích thích của thế giới bên ngoài, thật đúng là
lãng phí miếng bánh kem dâu tây ngon lành của tôi.

Có điều, giờ bố tôi đã đỡ nhiều rồi, nhớ lại cuộc khẩu chiến kịch liệt trước
kỳ bầu cử tổng thống hồi đầu năm nay, nét mặt bố tôi lúc ngồi đờ ra trên xô
pha làm tôi còn tưởng bố bị trúng gió nữa.

Vấn đề “người/đồ uống” này hình như thực sự rất khó, xem ra phải cần đến
người thông minh như tôi giúp bố gợi ý mới được.

“Bố, giả sử con gái bố muốn biến thành một loại đồ uống, bố mong đó là
loại nào?” Tôi hỏi như vậy chắc là được rồi chứ nhỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.