CÁ THU - Trang 110

người mặc đồ thể thao thì không sao. Nhưng tại sao em mặc đồng phục
đứng lẫn trong các bạn mặc đồ thể dục lại có vẻ lạc lõng thế chứ.”

Eun Rim nở nụ cười gượng gạo, rồi cắn môi không nói gì thêm. Vẻ mặt

cô lúc này chẳng khác nào đang mặc đồng phục trong khi mọi người đều
mặc đồ thể thao vậy.

“Giờ anh đang làm gì?”

“… Anh viết văn.”

“Viết gì cơ? Tiểu thuyết ư?”

Anh lắc đầu, châm điếu thuốc. Eun Rim quay lại nhìn giá sách của anh,

tiếp tục lên tiếng với khuôn mặt rạng rỡ.

“Em nhớ có lần anh kể thời đại học từng được nhận giải thưởng văn học.

Giáo sư, cũng là nhà phê bình văn học được chỉ định làm giám khảo lần đó
đã khen anh hết lời.”

“Anh đang viết thể loại khác. Nó giống như tự truyện vậy. Không phải

về anh mà về người ta…”

Anh nói bằng giọng giễu cợt, tựa hồ như không muốn kéo dài chủ đề này

thêm. Gương mặt Eun Rim lộ vẻ ngạc nhiên.

“Vậy là… anh viết về những người nổi tiếng ư?”

Cô hỏi khá dè dặt.

“Ừm, có thể coi là vậy. Anh viết tự truyện về những con người giỏi

giang thời nay. Những người giàu có trong xã hội tư bản chủ nghĩa, những
người chiến thắng, những người ban đầu không hề nghĩ rằng mình lại giàu
có và thành công như vậy. Nếu nói theo kiểu của em thì đó là những người
chưa bao giờ ngu ngốc cả.”

Khuôn mặt Eun Rim dần dần cứng lại. Anh không nói trong số đó có

giám đốc công ty điện tử Bongrim. Nhưng bỗng dưng anh thấy có cảm giác
nhục nhã mắc nghẹn trong cổ họng. Anh nhớ lại lúc tiến hành phỏng vấn,
biết được giám đốc công ty Bongrim chính là Jeong Bong Chul.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.