CÁ THU - Trang 125

“Có.”

Myeong Woo vừa nói dứt câu Yeon Sook đã đáp ngay. Như thể cô chỉ

chờ anh mở lời vậy. Myeong Woo đứng lên lần nữa, rót chỗ cà phê còn
trong ấm cho Yeon Sook rồi bật công tắc máy pha. Bấy giờ mọi người mới
nhận ra trong phòng chỉ có duy nhất âm thanh phát ra từ máy pha cà phê.
Sự cô quạnh đã tìm đến căn phòng này, khiến ai cũng cảm thấy thật nặng
nề, gượng gạo.

“Đợi Myeong Ji tỉnh dậy anh sẽ đưa con bé về nhà. Em không phải lo

đâu.”

“Anh muốn bảo em đi chứ gì?”

Yeon Sook chen ngang trước cả khi Myeong Woo dứt lời. Ngôn từ của

cô chứa đầy gai nhọn. Cô cũng không hề có ý định che giấu điều đó. Nhưng
có lẽ người nghe còn nhận thấy trong đó cả sự trẻ con. Myeong Woo tạm
thời im lặng. Anh quay ra nhìn Yeo Kyeong và Eun Rim. Không lý nào cả
hai cô không cảm nhận được mùi căng thẳng ở đây. Myeong Woo thở dài.
Chuyện bốn người đối mặt nhau như ngày hôm nay, ngay cả trong mơ anh
cũng chưa từng nghĩ đến.

Người có nhiều điều muốn nói nhất có lẽ là Yeon Sook. Yeon Sook vắt

tréo chân và gảy tàn thuốc rất điêu luyện. Hành động không giống với Yeon
Sook ngày thường chút nào. Tuy tính cách cô ấy có phần cứng nhắc nhưng
không phải là người hấp tấp hay hành động bừa bãi cẩu thả. Vì vậy cô ấy
dắt Myeong Ji đến tận nhà Myeong Woo chắc chắn không chỉ bởi con bé bị
ốm. Hẳn cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều rồi. Chưa biết chừng cô ấy còn định
nhờ Myeong Ji làm cây cầu, dần dần kết nối hai người lại với nhau.
Myeong Woo chợt nhận ra ý định đó của Yeon Sook nhưng đến nước này
thì đã chẳng thay đổi được gì.

Yeon Sook rít một hơi thuốc thật sâu. Nhìn chiếc cùi chỏ run run cũng đủ

thấy cô đang khá kích động. Dự cảm của Myeong Woo vẫn luôn chính xác,
mũi nhọn sẽ nhanh chóng nhằm về phía Eun Rim thôi.

“Cô ở đây từ bao giờ vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.