CÁ THU - Trang 128

đứng lên lạch cạch thu dọn hộp đựng cơm. Ánh mắt Myeong Woo di
chuyển theo từng động tác của cô. Nhưng ánh mắt đó vẫn đờ đẫn vô hồn.

“Em về trước đây. Đến giờ em phải đi rồi. Anh Myeong Woo, lát nữa

anh gọi cho em nhé.”

Yeo Kyeong đóng cửa lại bỏ đi. Bầu không khí nặng nề một lần nữa bao

trùm lên ba người. Nếu Yeon Sook là người nhanh nhạy tinh ý một chút,
hẳn sẽ nhận ra đối thủ cần chiến đấu. Không phải Eun Rim mà là Yeo
Kyeong. Cũng không hẳn, nếu là Yeon Sook của ngày thường, chắc chắn cô
sẽ dễ dàng nhận ra ngay, nhưng tình huống của cô lúc này quả là bất lợi.

“Giờ thì anh đừng nghĩ sẽ được gặp lại Myeong Ji nữa.”

Không biết Yeon Sook nghĩ gì mà tự nhiên cô đứng bật dậy và nói vậy.

“Thay vì để con bé nhớ tới một người bố xấu xa như anh, thà cứ coi như

bố nó chết rồi còn hơn.”

Yeon Sook lật tấm chăn đang đắp trên người Myeong Ji ra. Bấy giờ,

Myeong Woo đang ủ rũ ngồi trên ghế mới vội vã đứng bật dậy giữ tay Yeon
Sook lại. Anh vô cùng giận dữ.

“Con bé đang ốm. Tôi bảo nó đang ốm.”

“Ốm thì sao! Nếu nó có chết vì tiêu chảy cũng chẳng liên quan gì đến

anh!”

Yeon Sook hét lên độc địa. Myeong Ji giật mình mệt mỏi mở mắt ra.

Myeong Woo đang giữ tay Yeon Sook hạ giọng nói như van:

“Thôi được rồi… Anh sẽ đưa con bé về bằng xe của anh. Cứ cho rằng

anh là kẻ xấu xa, đê tiện, có chết ngay ở đây cũng đáng, nhưng con bé đang
ốm. Trước tiên để anh đưa con bé về nhà yên ổn đã. Mẹ Myeong Ji, anh xin
em đấy.”

Yeon Sook trước đó hung hăng là thế, nghe Myeong Woo nói xong cũng

thả lỏng người, để cho anh bế Myeong Ji. Cánh tay con bé nằm gọn trong
vòng tay anh, đầu ngả vào vai anh. Con bé he hé mắt nhìn lướt qua Eun

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.