CÁ THU - Trang 136

Cô gái pha xong trà mộc qua đi ra, đưa cho anh một cái ghế gỗ. Anh

ngồi đối diện cô và nhận lấy cốc trà. Cả trong chiếc giỏ ở góc phòng vẽ đặt
tấm bảng cũng chứa đầy mộc qua.

“Thơm quá.”

Anh nhấp một ngụm trà, nói.

“Vâng. Anh uống nhiều chút đi ạ. Yeo Kyeong hôm trước đi chợ

Gyeongdong lúc sớm tinh mơ đã mua một giỏ mang về. Nhưng, hai người
đang cãi nhau à?”

Anh đang định nhấp thêm ngụm trà nóng thì cô gái bỗng hỏi. Thấy anh

nhìn cốc trà, vẻ buồn bã, cô lại vội vàng cười pha trò.

“Yeo Kyeong có lúc cũng cứng đầu, nhưng không giận lâu đâu. Chắc là

đi Hangyeryeong thôi. Hay để em tìm cho anh số điện thoại ở đó nhé.”

Cô gái này là bạn học với Yeo Kyeong, anh đã gặp mấy lần, lần nào cô

cũng rất điềm đạm nên luôn cảm thấy cô như lớn hơn Yeo Kyeong một hai
tuổi vậy. Anh tránh ánh mắt bình tĩnh của cô, cào cào mái tóc lạnh băng.

“Thôi, không cần đâu.”

Hai người cũng chẳng có chuyện gì để nói, chỉ ngồi đối diện nhau uống

trà, vị trà mộc qua quá nồng còn nước thì quá nóng. Nhưng cô gái đã mất
công pha trà, không thể chỉ nhấp mấy ngụm rồi bỏ đấy đi luôn, nên anh rất
lúng túng. Như để phá vỡ bầu không khí im lặng trong phòng, cô gái ho khẽ
mấy tiếng.

“Phòng vẽ làm ăn được không?”

“Được chứ ạ. Yeo Kyeong làm tốt mà.”

Cuộc đối thoại lại đứt đoạn. Anh vội uống nốt chỗ trà trong cốc. Cổ

họng nóng ran nhưng anh cố không để lộ ra, ngậm ngụm trà trong miệng rồi
từ từ nuốt xuống. Anh đứng lên.

“Khi nào Yeo Kyeong về em sẽ bảo cô ấy liên lạc với anh.”

Cô gái nói rành rọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.