CÁ THU - Trang 203

Yeo Kyeong vừa cắn ống hút vừa hỏi anh.

Anh tắt thuốc và nhìn Yeo Kyeong. Không dễ phối chiếc mũ bê rê màu

tím nhạt với áo khoác màu tím vi ô lét cùng áo len cổ tròn cũng màu tím
nhạt một cách hài hòa thế kia. Yeo Kyeong giống như một cô gái mang vẻ
đẹp cổ điển, với đường nét gương mặt thanh tú, sống mũi cao cùng viền
môi rõ ràng. Cả ánh nhìn sắc bén đó nữa.

“Yeo Kyeong à.”

“Ưm?”

Yeo Kyeong nhìn anh chăm chú. Phải rồi. Yeo Kyeong là một cô gái

nhạy cảm. Chưa gì trong đôi mắt cô đã tràn ngập sơ hãi. Nhưng hình như
nội tâm cô đang đấu tranh để vẻ sợ hãi đó không hiện ra bên ngoài. Cô
nhoẻn cười. Lúm đồng tiền đáng yêu xoáy sâu trên má phải. Nhưng hình
như ngày hôm nay lúm đồng tiền đó cũng có vẻ bất an.

“Chúng ta, bây giờ… cần nói chuyện, em hiểu không?” Anh mở lời một

cách khó khăn. Nhưng Yeo Kyeong không nhìn anh. Cô đang chú tâm vào
hộp diêm mà anh vừa bỏ xuống lúc nãy, cứ lật qua lật lại nó. Trên vỏ hộp
diêm là bức tranh Casablanca giống bức tranh đang được treo trên tường.

“Về điều mà mẹ em cứ truy hỏi?”

Yeo Kyeong mở miệng nói. Chưa gì mắt cô đã rưng rưng.

“Không phải chuyện mẹ em.”

“Không, em biết mà. Anh cũng đừng quan tâm đến lời mẹ nói lúc nãy,

chuyện chí ít thì anh cũng phải đảm đương vai trò con trai trưởng cho đến
khi Seung Myeong trưởng thành. Mẹ em luôn không hiểu chuyện như vậy
đó.”

Yeo Kyeong nói chen vào. Myeong Woo đưa tay vuốt mớ tóc rủ trước

trán ra sau.

“Yeo Kyeong à. Nghe anh nói này. Vấn đề không phải ở mẹ em. Quan

trọng là anh và em… Anh đang nói về chuyện kết hôn. Anh đã kết hôn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.