CÁ VOI VÀ HỒ NƯỚC - Trang 252

Nàng đã cùng tôi đón tháng Mười hai, giờ có đón tháng Một hay không

cũng không quan trọng lắm.

Về phần tôi, tôi cũng chẳng muốn chen chúc với cả đống người cùng

đếm ngược trông chờ năm mới.

Vì mỗi khi nhìn thấy người ta chẳng hề lưu luyến gì năm cũ, chỉ chầu

chực đến khoảnh khắc bước sang năm mới liền hét lớn “Chúc mừng năm
mới”, tôi lại có cảm giác hụt hẫng bâng khuâng.

Tại sao trong đêm Giao thừa chẳng ai hét lên: Năm mới đừng có đến?

Lẽ nào không một ai hy vọng dòng thời gian dừng lại ở hiện tại, không

tiếp tục chảy nữa hay sao?

Tối ngày 31 tháng Mười hai, chưa đến 10 giờ, Lại Đức Nhân đã nai nịt

chỉnh tề chuẩn bị xuất phát.

“Đi dạ hội Giao thừa ở tòa thị chính đi,” cậu ta nói, “muộn quá sợ không

chen vào được đâu.”

“Tớ không muốn đi.”

“Hả?”

“Hả cái gì?”

“Hay là Ông Huệ Đình muốn đi đón năm mới ở chỗ khác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.