CÁ VOI VÀ HỒ NƯỚC - Trang 559

Tuy tiệc làm vào buổi tối, nhưng từ sáng sớm hôm đó vẫn còn một số

nghi thức đón dâu các kiểu, tôi lại là phù rể, gần như phải tham gia vào toàn
bộ quá trình, vì vậy phải lên Đài Bắc từ trước một hôm.

“Tớ chở cậu và Tiểu Thiến đến đấy trước một ngày nhé,” Lại Đức Nhân

nói.

Chiều ngày 20, Lại Đức Nhân lái xe đến tận nhà đón tôi4">Tôi lên xe,

ngồi vào ghế lái phụ đằng trước. Xe vừa khởi động, Tiểu Thiến ngồi ở ghế
phía sau đã hỏi: “Công việc mới của cậu thế nào?”

Tôi quay sang nhìn Lại Đức Nhân với ánh mắt trách móc.

“Nhìn cái gì mà nhìn, cậu tưởng mấy chuyện này giấu được bao lâu

chứ?” cậu ta ngoảnh đầu đi nói. “Gần như tất cả những người quen biết cậu
đều biết cả rồi.”

“Công việc mới cũng được,” tôi đành trả lời. “Dù sao có lương là tốt

rồi.”

“Huệ Đình sắp trở về rồi,” Tiểu Thiến mỉm cười, “lúc nào cậu ấy về,

cậu sẽ ổn hơn nhiều.”

“Nhưng mà tớ...” tôi nói, “tớ không muốn cô ấy thấy bộ dạng của mình

lúc này.”

“Thế thì phải phấn chấn lên chứ!” Giọng Lại Đức Nhân nghe như tiếng

mãnh hổ gầm. “Đừng có rầu rĩ mãi như thế.”

“Anh tập trung lái xe đi,” Tiểu Thiến nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.