CÁC CẬU BÉ CỦA JO - Trang 142

– Anh không biết? Thế không phải chị ấy viết bức thư này hay sao? -

Josie hỏi.

Demi bình thản nhìn em và đưa cho em phong bì.
– Đây là một lời mời đi nghe hòa nhạc tối mai. Em có muốn đọc không?
Dĩ nhiên là Josie không còn tò mò chút nào nữa một khi người ta đã đưa

cho em lá thư. Nhưng em theo dõi Demi trong khi cậu đọc bức thư ngắn mà
cậu ném ngay vào lửa.

– Em gái thân yêu, các vai diễn đã làm cho em trở thành lãng mạn. Vì chị

Alice và anh thỉnh thoảng đóng vai những kẻ đang yêu trên sân khấu, nên
em nghĩ ở ngoài đời cũng giống như thế. Đừng có mất thời gian với những
chuyện tầm phào đó. Hãy quay lại công việc của em đi và đừng lo chuyện
của anh. Anh tha lỗi cho em, nhưng đừng lặp lại nữa. Thật là bất nhã, các bà
hoàng bi kịch không bao giờ hành động như thế cả.

Những lời này là đòn chí tử đối với Josie. Em nhún nhường xin lỗi và đi

ngủ. Demi cũng làm thế, hạnh phúc vì đã tự kiềm chế được và cũng vì đã
thắng được cô em gái quá tò mò. Nếu như cậu nhìn thấy nét mặt của em gái
khi lắng nghe cậu thổi sáo, thì cậu không thể tin chắc mình đã thuần phục
được cô. Vì trên nét mặt đó ta thấy cô không bị lừa và cô biết rất rõ anh cô
đang yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.