CÁC CẬU BÉ CỦA JO - Trang 144

cho các cô gái. Nó thích hợp với một người lớn tuổi như mẹ hơn, nhưng chỉ
những lúc trời đẹp thôi. - Bà Hardy nói thêm.

Bà lo lắng nhìn về phía mặt trời lặn.
– Chỉ có gió nhẹ, thưa bà, đủ để đưa chúng ta về đến nơi an toàn. - Emil

đáp và cậu nhìn ra khơi vẻ hiểu biết.

– Thưa ông Hoffmann, hãy hát cho chúng tôi nghe một cái gì đi. - Mary

nói giọng thuyết phục có thể khiến cho một con cá mập cũng phải cất tiếng
hát. - Vào giờ này, thật là dễ chịu. Chúng tôi sẽ rất nhớ các bài hát của ông
bao giờ chúng tôi lên đất liền.

Emil, trong mấy tháng vừa qua, đã nhiều lần cảm thấy hạnh phúc vì có

được biệt tài đó để làm người khác vui qua những ngày dài, biến buổi chiều
tà thành một thời điểm đặc biệt. Thế rồi, tựa vào lan can, cạnh cô gái và nhìn
các lọn tóc nâu bay trong gió, cậu hát một giai điệu yêu thích.

Giọng hát hay và mạnh mẽ vừa ngưng, bà Hardy bỗng thốt lên:
– Chuyện gì thế kia?
Cặp mắt nhanh nhẹn của Emil nhìn thấy ngay một đám khói bốc lên từ

cửa boong tàu. Tim cậu như ngừng một lúc, trong khi từ “cháy” hiện ra
trong óc cậu. Nhưng cậu giữ bình tĩnh, vừa xin phép rút lui vừa nói:

– Lửa bị cấm ở chỗ đó, tôi sẽ lo chuyện này.
Nét mặt cậu thay đổi khi đã ở xa tầm nhìn hai phụ nữ. Cậu chạy thật

nhanh xuống boong và sau vài phút xuất hiện trở lại, gần như ngợp thở. Cậu
đi tìm thuyền trưởng.

– Cháy trong hầm tàu, thưa thuyền trưởng.
– Đừng làm cho các bà sợ. - Thuyền trưởng Hardy nói.
Rồi cả hai nhanh nhẹn xem xét mức độ tàn phá thật sự. Hàng hóa trên tàu

là thứ dễ cháy. Mặc dù đã đổ cả thác nước vào hầm, nhưng người ta nhanh
chóng nhận thấy không thể cứu chiếc tàu được nữa. Khói bay ra từ khắp nơi
và gió đang lên đã làm cho ngọn lửa bén nhanh, báo cho mọi người biết sự
thật khủng khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.