CÁC CẬU BÉ CỦA JO - Trang 47

– Ôi! Mấy cậu bé thật dễ thương! Em không hề tiếc nửa tiếng đồng hồ đã

dành cho chúng. Nhưng em phải làm xong công việc đã. Nên đừng cho ai
quấy rấy em cho đến giờ uống trà nhé. - Bà Jo nói và rút lui.

Giáo sư và các cậu bé lại ra đi cùng với khách. Josie chạy vội về nhà em

để kể cho mẹ nghe chuyện nhầm lẫn buồn cười kia!

Sự yên tĩnh kéo dài một tiếng đồng hồ, rồi chuông reo và Mary, người

giúp việc, bước vào cười nắc nẻ:

– Một bà ăn mặc lịch sự hỏi bà ấy có được phép bắt một con cào cào

trong vườn không?

– Bắt cái gì? - Bà Jo thốt lên và làm dây một vết mực trên trang giấy.
Đề nghị này là một trong những đề
nghị ngớ ngẩn nhất mà bà từng nghe thấy.
– Một con cào cào, thưa bà. Cháu đã bảo là bà đang bận và đã hỏi bà ấy

muốn gì, bà ấy trả lời rằng: “Tôi đã bắt cào cào trong vườn của nhiều người
nổi tiếng và tôi muốn có được một con của Plumfield cho bộ sưu tập của
tôi”. Có ai nghe thấy một chuyện như thế bao giờ chưa? - Mary nói và lại
bật cười.

– Hãy bảo bà ta cứ bắt hết cào cào có trong vườn và chào bà ấy hộ ta! Ta

sẽ thật mừng khi thoát khỏi mấy con vật đó. - Bà Jo phì cười nói.

Mary rút lui và sau một lúc trở lại, còn vui vẻ hơn.
– Bà ấy rất biết ơn bà, thưa bà, nhưng bà ấy muốn có thêm một chiếc váy

hoặc một đôi tất cũ của bà để đưa vào tác phẩm patchwork mà bà ấy đang
thực hiện. Bà ấy đã có cả một mớ áo quần của những người nổi tiếng. Chắc
là bà ấy điên!

– Chị hãy đưa cho bà ấy cái khăn choàng cũ màu đỏ. Như vậy ta sẽ mang

lại một điểm vui vẻ trong tác phẩm độc đáo đó! Thiên hạ thật lạ lùng, nhưng
bà này có vẻ là một người điên không nguy hiểm. Bà ta cũng khiến ta thấy
vui! - Bà Jo nói rồi trở lại công việc của mình.

Tuy nhiên bà không thể không nhìn ra cửa sổ. Thế là bà trông thấy một

phụ nữ cao, gầy, mặc áo đen đang đi lại trên bãi cỏ để tìm con côn trùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.