CÁC CẬU BIẾT, CÁC CẬU YÊU TỚ MÀ! - Trang 182

“Con chưa kể mẹ nghe buổi phỏng vấn ở Yale của con thế nào đấy,” mẹ

Blair nói, mắt bà nhắm nghiền vẻ sung sướng.

Blair đá phải một vũng sữa trên sàn nhà.

“Cẩn thận,” người thợ làm móng của nó nhắc.
“Xin lỗi,” Blair gắt. “Nó diễn ra tốt đẹp cả, mẹ ạ, thực sự tốt.”
Bên cạnh nó, Serena buông một tiếng thở dài. “Cháu vừa có một buổi ở

Brown cuối tuần rồi,” cô nói. “Thật kinh khủng. Cháu nghĩ người phỏng
vấn chắc lúc ấy đang có một ngày tồi tệ hay sao ấy. Ông ấy cứ như ngớ
ngẩn.”

Brown? Serena ở Brown cuối tuần trước? Những tiếng chuông báo động,

còi hú, la ó, tất cả vang lên ầm ĩ trong đầu Blair.

“Cô chắc cháu đã làm tốt hơn là cháu nghĩ đấy, con gái à,” bà Waldorf

trấn an Serena. “Những buổi phỏng vấn đều kinh khủng cả. Cô chẳng hiểu
tại sao người ta lại tạo ra nhiều sức ép thế lên mấy đứa con gái các cháu
chứ.”

Blair làm tung tóe một vũng sữa khác trên sàn. Nó không thể ngồi yên

được nữa. Nó ước gì người thợ làm móng bỏ chân nó ra. “Buổi phỏng vấn
của cậu lúc nào?” Nó hỏi Serena.

“Thứ bảy,” Serena nói. Cô không chắc liệu có nên đề cập chuyện Nate

cũng ở đó không. Cô có cảm giác rằng đừng thì hơn.

“Lúc nào hôm thứ bảy?” Blair truy vấn.
“Mười hai giờ,” Serena đáp.

Ối chà.
“Nate có buổi phỏng vấn ở đó,” Blair chơi bài rắn. “Cậu ấy cũng đến đó

lúc mười hai giờ thứ bảy.”

Serena hít hơi sâu. “Ừ, tớ biết,” cô nói. “Tớ thấy cậu ấy ở đó.”

Blair cong bàn chân lên trong sự giận dữ. Chuyện chó má gì vậy? Người

thợ làm móng vỗ vào chân nó. “Thả lỏng nào,” chị ta nhắc nhở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.