CÁC CẬU BIẾT, CÁC CẬU YÊU TỚ MÀ! - Trang 64

nhưng bằng cách nào đó, bộ phim lại hoàn toàn có sức mê hoặc. Nó là sự
thiên bẩm tinh khiết. Dĩ nhiên lý do nó được vậy còn là do Vanessa đã quay
cả bộ phim. Cô không thể tin nổi mình thực sự đã giúp Serena tạo nên thứ
khá khẩm vậy mà chẳng đòi hỏi gì hết.

Dan nhìn đồng hồ của cậu đã năm mươi lần. Cậu thực sự muốn tiểu ra

quần vì quá sốt ruột.

“Chúa ạ, sao cậu không gọi cô ấy đi?” Vanessa bật ngón tay vẻ mất kiên

nhẫn. Ghen tuông đem lại điều tồi tệ nhất cho cô.

Dan đã lưu số của Serena vào di động vài tuần trước. Cậu lấy điện thoại

từ túi áo khoác và nhảy ra khỏi ghế, đi tới đi lui trong khi cậu đợi cô nhấc
máy. Cuối cùng máy trả lời bật lên. “Alô, Dan đây. Bọn mình đang ở
Brooklyn. Cậu đâu rồi? Gọi lại cho mình khi có thể nhé. Chào.” Cậu cố
gắng tạo ra giọng có vẻ lãnh đạm, nhưng nó gần như không thể. Cô đang ở
đâu chứ?

Cậu quay lại ghế và trèo lên. Một tách cà phê Ailen bốc khói đã được đặt

trên mặt quầy trước mặt cậu. Nó vồng lên với một ngọn tháp kem bọt, và
có mùi thơm thật hấp dẫn. “Cô ấy không có nhà,” cậu nói, rồi thổi tách đồ
uống của mình trước khi uống một ngụm to.

* * *

Khi Serena đi thang máy lên nhà thì cô mới phát hiện ra nhầm lẫn tai hại

của mình. Trong thang máy có một bà già mặc một cái áo khoác lông chồn,
đang dán mắt vào mục Phong cách trên tờ Times chủ nhật. Hôm nay là chủ
nhật. Serena phải đến Brooklyn, để làm nốt phần cuối bộ phim của cô với
Vanessa và Jenny. Và cô phải có mặt ở đó một tiếng trước.

“Cứt thật,” Serena lẩm bẩm.

Người đàn bà mặc áo lông chồn liếc nhìn cô trước khi bước ra khỏi thang

máy. Thời của bà, các cô gái trẻ ở Đại lộ Năm không mặc quần jeans xanh
hay áo len nơi công cộng. Họ tham dự các buổi dạ vũ, đeo găng tay và
vòng ngọc trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.