Do hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ trong điều kiện chiến đấu, theo đề nghị
của Đại sứ, Kriuchkov được Nhà nước tặng thưởng Huân chương Lao động
Cờ Đỏ.
Andropov hết nhiệm kỳ về nước năm 1957, Kriuchkov còn ở lại
Hungari. Nhưng Andropov không quên người cán bộ dũng cảm và nhiều
triển vọng. Khi đã là Bí thư kiêm Trưởng ban đối ngoại Trung ương Đảng,
Andropov chuyển Kriuchkov về làm việc với mình. Một cán bộ được
chuyển từ Bộ Ngoại giao về Trung ương Đảng là một sự tín nhiệm lớn.
Nhưng còn chưa ai ngờ được rằng Kriuchkov sẽ tiến xa đến mức trở thành
phó của Andropov.
Kriuchkov làm chuyên viên, vụ trưởng, rồi trợ lý của Bí thư Trung ương
Đảng. Khi Andropov chuyển từ Trung ương Đảng sang làm Chủ tịch KGB,
Kriuchkov lại làm trợ lý của Andropov, Trưởng ban thư ký của Chủ tịch
KGB. Phòng làm việc của Kriuchkov đối diện với phòng làm việc của
Andropov. Lúc nào Kriuchkov cũng có thể trợ giúp cho thủ trưởng, tận tình
và đắc lực.
Năm 1971, Andropov chuyển Kriuchkov sang một công tác độc lập là
làm Tổng cục phó thứ nhất Tổng cục 1 (Tổng cục tình báo). Đây là một
bước bồi dưỡng để Kriuchkov đảm nhận những nhiệm vụ cao hơn. Song,
trong bước đầu, như chính Kriuchkov thú nhận, ông cảm thấy thiếu vắng
người thầy của mình.
Vả lại, bước đầu công tác tình báo của ông lại trùng vào một việc đáng
buồn: tháng 9/1971, Oleg Lialin - sĩ quan tình báo Liên Xô đóng ở Luân
Đôn chạy sang phía Anh. Anh vốn đã phàn nàn về biên chế sứ quán Liên
Xô quá lớn so với sứ quán Anh ở Matxcơva và tình nghi nhiều cán bộ trong
số đó hoạt động gián điệp, đã nhân cớ đó trục xuất hơn 100 người của các
cơ quan Liên Xô đóng ở Luân Đôn. Lialin hoạt động dưới danh nghĩa kỹ sư
trưởng ở Thương vụ Liên Xô tại Luân Đôn, bị giữ vì vi phạm luật lệ giao
thông. Thông thường những sự vi phạm luật lệ giao thông của cán bộ, nhân
viên sứ quan bị ghi lại và thả ngay. Nhưng trong trường hợp này có sự sắp
đặt của an ninh Anh. Vốn biết rõ đời tư của Lialin, biết một số sai phạm
của Lialin, kể cả việc anh ta "lòng thòng" với một nữ nhân viên trong cơ