Nga. Mỹ sẽ phải tìm kiếm sự hợp tác để đáp trả bởi họ đang ở vị thế tốt nhất
để gây áp lực đối với Nhật Bản. Thái độ của Trung Quốc nên là cúi đầu và
để cho các nước khác ra mặt.
Sau đó, tôi trình bày nước cờ mạo hiểm của đội Nga bằng cách tóm tắt đề
nghị của Steve cho các đồng đội của mình.
Thật khó để diễn tả phản ứng của họ. “Bối rối” có lẽ là từ thích hợp nhất.
Họ gặp khó khăn khi xử lý bất kỳ kịch bản kinh tế nào có từ “vàng” trong
đó.
Anh chàng đến từ Đại học Harvard thốt lên, “Thật lố bịch. Nó không liên
quan gì đến bối cảnh của trò chơi và nó chẳng có ý nghĩa gì. Vàng không
liên quan đến chính sách thương mại và tiền tệ quốc tế. Đây là một ý tưởng
ngớ ngẩn và mất thời gian.”
Anh bạn đến từ RAND Corporation có vẻ tò mò hơn và đặt ra một vài câu
hỏi, nhưng rõ ràng anh ta không có vẻ gì là chuẩn bị chuyển sang hướng đề
xuất của người Nga. Tôi cố thuyết phục các đồng đội mạo hiểm với đội Nga
và hạ bệ người Mỹ về đúng vị trí của họ, nhưng không ai bị thuyết phục. Họ
nhanh chóng quay lại việc phác thảo thông cáo không cam kết về vấn đề ban
đầu.
“Được thôi,” tôi nói. “Tôi phải phản hồi với đội Nga về vấn đề này. Tôi
đề nghị triệu tập hội nghị thượng đỉnh để trả lời với họ nhé?”
“Chắc chắn rồi, anh cứ đi đi. Chúng tôi sẽ tiếp tục thảo luận về tình huống
này,” anh chàng Harvard nói.
Ngay sau đó, tôi và Steve đã quay trở lại phòng hội nghị.
“Này Steve, tôi không thể thuyết phục các đồng đội tiến hành kế hoạch.
Tôi sẽ tiếp tục thuyết phục họ thực hiện chúng ở những vòng tiếp theo,
nhưng giờ đây anh phải tự lực triển khai. Tôi sẽ không phiền nếu như anh
ngừng thực hiện. Tôi thật sự nghĩ rằng Trung Quốc sẽ thấy được lợi ích
trong kế hoạch này và chúng ta sẽ lại cùng nhau thực hiện.”
“Tốt thôi,” Steve nói. “Đội Nga thật sự rất thích kế hoạch này. Họ nghĩ đã
đến lúc có người nào đó đứng lên và chỉ ra rằng hệ thống đồng đô-la lừa đảo
như thế nào. Thật tệ nếu như anh không thể tham gia cùng chúng tôi nhưng
chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục. Hãy chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.”