CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 104

“Con ghét mẹ!” Tosia độp luôn, rồi nó chạy lên lầu.

Tôi đứng dưới chân cầu thang và cảm thấy như... tôi không muốn nói ra.

Tôi không biết cách trò chuyện với con gái mình, tôi không biết an ủi nó,
tôi không biết làm gì để con bé vợi bớt nỗi buồn. Tôi căm giận Jakub!
Thằng ranh đó đã từng gây ấn tượng tốt đối với tôi. Nào là “Cháu chào bác
ạ”, “Cháu xin phép bác cháu về”, “Cháu mời bác”, rồi “Cháu cảm ơn bác
ạ.” Tôi đã tưởng nó là một thằng bé nề nếp, có giáo dục, nhưng giờ nó đã lộ
nguyên hình! Cầu mong còn có ngày tôi gặp lại nó! Khi ấy tôi sẽ không
chúc nó điều gì tốt lành đâu.

Rồi sau đó, khi chỉ còn ba ngày nữa là Adam lên đường, một chuyện thật

không hay đã xảy ra.

Nếu kịp nhớ lại phản ứng của mình đối với những chuyện tương tự trong

quá khứ, chắc tôi đã không để Xanh Lơ lên phòng Tosia. Trước đây từng có
lần tôi ra ban công hút thuốc lá lúc nửa đêm, khi ấy anh chàng Zbyszek hay
Zdzisiek gì đó, bản thân tôi cũng không còn nhớ tên anh ta, đến với Elka
hay một cô nàng nào đó, còn tôi thì yêu anh chàng đắm đuối. Rất tiếc tôi đã
không kịp nhớ đến chuyện này. Khi Adam thò đầu vào bếp hỏi mấy đĩa hát
anh đã sửa soạn định mang đi giờ ở đâu, tôi vô tình nói rằng Tosia đã mang
lên phòng nó để nghe.

Khi Adam lên phòng Tosia để hỏi về món ăn tinh thần quan trọng của

mình, tôi đang bận những công việc thường nhật ở dưới nhà: luộc mì ống
với chỗ nước dùng bữa trước, nấu xúp cho con Borys (thức ăn cho chó đã
hết nhẵn, mà tôi lại không muốn đi cửa hàng). Đột nhiên, tôi nghe tiếng
cánh cửa sập lại và Xanh Lơ chạy xuống cầu thang.

“Con bé đang đốt!” Anh nói thất thanh, mặt tái mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.