CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 137

Khi Tosia chào đời, gã hiện ở với Jola vẫn còn là một người chồng biết

chăm lo cho gia đình. Lúc đêm thâu, khi bụng đau dữ dội, tôi đánh thức anh
ta và nhận được câu nói:

“Anh đang nằm canh cho em ngủ đây rồi còn gì.” Nói đoạn anh ta lật

mình, quay người sang phía bên kia. Thế đấy, thử hỏi sao tôi có thể quên
được cái đêm Tosia sắp chào đời? Không bao giờ!

Tôi tự gội đầu lấy, vì tôi nghĩ, khi sinh nở nên giữ cho tóc tai sạch sẽ.

Trước rạng đông, bụng tôi lại đau quằn quại, trong khi “Cựu Chồng tương
lai” đang ngáy khò khò bên cạnh. Khi không chịu được nữa, tôi bèn lay anh
ta dậy và báo rằng cứ một phút tôi lại lên cơn đau quặn, anh ta nhảy khỏi
giường như người bị bỏng, miệng quát tháo om sòm, mặt mày thì tái mét,
nhìn anh ta lúc đó gần như ngất xỉu. Tôi gọi điện cho bố mẹ. Bố tôi thậm
chí không kịp khuyên tôi nên làm gì, vì hình như ông cũng sắp ngất. Cuối
cùng, mẹ tôi gọi taxi và người ta đưa tôi đến bệnh viện. Lúc chín giờ sáng
Tosia khóc oa oa báo mọi người rằng nó đang hiện diện trên thế giới này.
Còn “Cựu Chồng tương lai” ngồi ngoài phòng đợi đến tận hai giờ chiều bởi
không một ai thông báo cho anh ta là việc sinh em bé mất tới ngần ấy thời
gian. Ôi, cái thời...

Chuyện này xảy ra cách đây đã gần mười tám năm, vậy mà cứ ngỡ như

mới hôm qua. Bây giờ đang ngồi trước mặt tôi là một cô gái sắp đến tuổi
trưởng thành, nhưng bên trong vẫn hoàn toàn trẻ con. Tôi đang ngờ rằng
con bé muốn mời đến nhà một lũ vừa trẻ người non dạ vừa bướng bỉnh như
nhau. Sẽ có chừng năm mươi con ngựa non háu đá kéo đến ngôi nhà này và
tôi sẽ phải cho chúng ăn. Nhất định chúng sẽ mang rượu đến, ngụy trang
trong các túi khác nhau để che mắt tôi. Và lạy Chúa, thậm chí rất có thể
chúng sẽ mang cả ma túy đến. Chúng sẽ phá phách ngôi nhà nhỏ bé của
chúng tôi, khiến tôi điên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.