CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 146

Nhưng tôi còn biết làm gì khi không chịu nổi chồng cũ của mình?

***

Tôi lên xe lửa nội đô, đi đến tòa soạn. Tôi cầm trong tay đĩa mềm có

chứa bài báo vừa viết xong. Đó là một bài báo không tồi, trong đó viết rằng
khi bắt tay vào cuộc sống mới ta cần phải hết sức dè chừng. Ai cũng dễ bị
ảo tưởng rằng có thể thay đổi tất cả, thế nên trong môi trường mới đừng
sống buông thả, hãy biết chăm lo cuộc sống thường nhật.

Tôi nộp bài, công việc ở tòa soạn đỡ căng hơn một chút. Số tạp chí mới

đã ấn hành, giờ tôi cứ việc đàng hoàng mà về sớm, khỏi cần giải thích cho
bất kỳ ai. Tôi lên đường đi gặp Cựu Chồng.

Cựu Chồng vô cùng xúc động nói: “Em ơi, con gái của chúng mình đã là

người lớn rồi đó. Có ai ngờ chứ, sao mà nhanh đến thế...”

Có ta, gã ngốc ơi, có ta nhận ra điều đó, trước giờ đã bao giờ nhà ngươi

bận tâm đến con bé đâu.

“Giờ đây chúng mình có thể làm cho con bé vui. Hẳn Tosia sẽ rất mừng,

vì vào ngày trọng đại của con bé, bố mẹ nó lại bên nhau và không còn giận
nhau nữa...”

Giờ đây, trong đời ta, ta chẳng còn gì để nói với nhà ngươi nữa đâu.

Ngay cả tức giận cũng không.

“Em nghĩ gì về thiết bị này?”

Không nghĩ gì hết. Mọi thứ rối rắm như máy móc, thiết bị đều xa lạ đối

với ta, gã ngốc ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.