CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 236

“Chỉ trong giây lát rồi im bặt.” Tôi bổ sung.

“Bia đây!” Grzesiek đặt bia lên bàn, đoạn đứng ngay giữa bếp phủi tuyết

khỏi giày. “Thoạt tiên anh lệnh cho chúng em lau sạch kính, rồi anh lao đi
thẳng! Em dùng chân đá mạnh vào ô tô nhằm bảo anh dừng lại mà không
được!”

Tất cả chúng tôi cùng cười. Tosia ngơ ngác nhìn, con bé hoàn toàn không

hiểu tại sao chúng tôi lại cười như vậy.

“Các cậu chưa kịp ngồi vào xe ô tô!” Gã ở với Jola cười ngặt nghẽo, tôi e

đà này bà dì sẽ không ngủ được. “Khỉ thật, tớ kéo xe không!”

“Đúng lúc anh phanh ngay trước đèn đỏ, xe tụi em liền bị văng lên phía

trước, thậm chí vượt cả xe anh, anh nhớ chứ? Rất may khi ấy không có ai ở
quanh đó, xe của tụi em bị quay ngang. Còn anh chui ra ngoài xe, mặt hầm
hầm, chạy lại chỗ xe em và mở cửa...”

“Hóa ra xe trống không!”

Grzesiek vỗ tay vào hai bên hông, còn tôi phì cười. Bộ mặt lúc đó của gã

ở với Jola mãi mãi in sâu vào tâm trí tôi. Trong đời tôi chưa thấy ai sửng
sốt đến như vậy.

“Bọn em cứ chạy đuổi theo hai anh chị mãi.” Agnieszka lấy tay bịt

miệng cười để không đánh thức bà dì.

Grzesiek mở bia, đưa cho gã ở với Jola. Chúng tôi ngồi trong phòng bếp

đến tận bốn giờ sáng. Hai mắt Tosia díp chặt vì mệt mỏi, nhưng nó không
chịu lên phòng đi ngủ. Chúng tôi kể lại cuộc chơi bài hồi nào. Lần đó nhân
lúc bố mẹ mải chơi bài, ba đứa trẻ con (Tosia, Piotrus và Honorata) đã lôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.