CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 327

“Em mừng là anh đã về.” Tôi nói.

“Anh vừa hỏi em, liệu ngày mai anh có thể đến lấy chiếc máy khoan và

máy tính của anh được không. Thứ Tư anh đi làm và...”

Đến lấy máy tính và máy khoan. Thì ra là thế.

“Tất nhiên, được thôi, lúc nào thấy tiện anh cứ đến.”

“Ngày mai, nếu em cho phép. Mấy giờ em đi làm về?”

“Em không làm việc ở cơ quan, người ta sa thải em rồi, giờ em làm việc

ở nhà. Anh có thể đến bất kỳ lúc nào anh muốn, em muốn gặp anh càng
sớm càng tốt. Thậm chí vào lúc sáu giờ sáng cũng được, em sẽ đợi anh với
cốc cà phê pha sẵn cho anh và cốc trà cho em.” Tôi định nói như vậy.

“Nếu thuận tiện cho anh, lúc nào em cũng ở nhà.” Tôi nói vào ống nghe.

“Vậy thì, nếu em cho phép, anh sẽ đến vào khoảng bốn giờ chiều.”

“Được thôi.” Tôi nói và thấy bực mình.

“Thế thì ổn.” Người yêu của tôi nói. Không, không phải người yêu của

tôi nữa rồi. Giờ anh chỉ là Xanh Lơ. Giọng anh nhạt nhẽo, không chút xúc
cảm. “Thôi, chào em.”

“Chào anh.” Tôi đáp.

Tôi đặt ống nghe xuống và không muốn nhớ đến cái giọng nói kia nữa.

Nếu em cho phép - một mẫu câu lịch sự và câu nệ như trong giờ ngôn ngữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.