người là mỗi hợp đồng thuê ½ m2 ở trung tâm có thể được công ty tặng cho
½ m2 đất ở gần bờ đê, lập tức giá đất ở đó tăng mạnh, người thuê thấy có
lợi nên nườm nượp kéo đến, trong chốc lát Lỗ Tuấn Hùng lại có được 44
triệu tệ tiền thuê quầy hàng.
Sauk hi thắng lợi ở mắt xích thứ hai, ông lại bắt tay vào mắt xích thứ ba.
Rất nhanh sau đó, Lỗ Tuấn Hùng lại lập kế hoạch xây dựng “nhà xe
Phương Đông” trên đường Đông Hoa. Theo xu thế, Trung Quốc sớm muộn
cũng vào tổ chức Hiệp hội thương mại quốc tế, Lỗ Tuấn Hùng cho rằng
Trung Quốc sẽ xuất hiện rất nhiều ô tô. Do vậy, dịch vụ về ô tô, xe máy
cũng sẽ phải nhiều, đồng nghĩa với việc phải xây dựng tốt “nhà xe Phương
Đông”.
Lỗ Tuấn Hùng quyết định dùng phương thức quảng cáo cho thuê, nhưng
phương thức được thay đổi: Một lần thu 5 năm tiền thuê, mỗi chỗ rộng
3,5m2, tiền thuê từ 2.000 – 200.000 tệ, trả hết trong vòng 5 năm. Phí quản
lý được thay bằng lợi tức. Trong bối cảnh ngành phục vụ ô tô xe máy được
đẩy lên cao trào, một số người có con mắt tinh tường đã lần lượt xếp hàng
trước cửa nhà xe Phương Đông.
Kết quả, công ty Hoa Long lại kiếm được 7.500.000 tệ tiền thuê. 3 mắt
xích này liên kết, nối tiếp nhau đã làm cho hiệu quả lợi ích rõ rệt. Nhưng
mỗi năm cần phải trả lại cho người thuê một khoản tiền thuê, điểm này làm
mọi người lo lắng, nhưng con người biết lo xa nghĩ rộng như Lỗ Tuấn
Hùng đã sớm có sự chuẩn bị.
Tiếp theo, Lỗ Tuấn Hùng bắt đầu mắt xích thứ 4: xây nhà ăn.
Năm 1992, chính quyền tỉnh Quảng Châu hạ lệnh chỉnh đốn các quầy
hàng ăn, yêu cầu các kệ hàng phải được kinh doanh trong nhà, các chủ
quầy hàng xôn xao không yên. Không ngờ, chỉ thị này của chính quyền
thành phố lại là một tin tức để Lỗ Tuấn Hùng làm ăn. Ông liền cho xây
dựng một nhà ăn sang trọng. Nói là làm, chỉ mất hơn một năm, một nhà
hàng đặc sản tại đường Trung Sơn 8 đã mọc lên. Các chủ hàng lại xếp hàng