Vậy cụ thể chúng ta cần phải làm những gì để sử dụng tốt chiêu thức
này?
Thứ nhất: Giữ chữ tín. Những công ty vệ sĩ thiếu chữ tín thì không thể
làm ăn lâu dài. Những người chỉ dựa vào quyền lực để kiếm lợi thì sẽ
không làm người khác an tâm, nhìn thì là nghĩa sĩ nhưng trở mặt đã thành
kẻ cướp. Do vậy, nếu không giữ được chữ tín thì mọi người sẽ không dám
bỏ tiền và tính mệnh của mình để giao phó cho người khác. Muốn tạo lập
được chữ tín thì việc tuyển dụng nhân viên rất quan trọng. Vệ sĩ không chỉ
cần có tố chất sức khỏe mà cần phải có phẩm chất đạo đức tốt.
Thứ hai: Phải biết mở rộng mối quan hệ. Trước đây, làm cận vệ đều phải
kết giao với quan phủ và xã hội đen. Ngày nay xã hội pháp trị, không thể
kết giao với xã hội đen nhưng cần phải hợp tác, duy trì quan hệ với công
an. Tất nhiên, khi thích hợp, để mở rộng phát triển cũng có thể thông qua
các cơ quan thông tin để quảng cáo.
3.7. Chạy là thượng sách, nắm thời cơ bước lên tầm cao
Trịnh Chu Mẫn người Vĩnh Ninh thành phố Thạch Sư tỉnh Phúc Kiến.
Hồi nhỏ vì nhà nghèo nên cơ hội được đi học rất ít. Hơn 10 tuổi bắt đầu lấy
đánh cá làm nghiệp mưu sinh, từ sớm đến tối phiêu bạt trên những dòng
song, hàng ngày đem những món tôm cá đánh được ra lề đường bán đổi về
ít gạo nấu cháo nuôi gia đình. Về sau anh lại chuyển nghề làm tiểu thương.
Sau Đại chiến thế giới thứ hai, anh tới thủ đô Manila tìm việc, vì tuổi còn
quá nhỏ, lại không có chuyên môn gì nên đi mòn chân cũng không tìm
được việc. Sau khi suy nghĩ, tính toán nhiều phen, anh quyết định làm tiểu
thương, buôn bán những thứ hàng lặt vặt bên đường. Một lần, trong khi bán
hàng, anh nghe thấy thông tin xưởng dệt sợi đang rất cần ống sợi. Anh liền
đi dò hỏi những cửa hàng thu mua đồ phế thải và một số xưởng dệt vải xem
có thể cung cấp sợi không. Anh đã dự đoán đúng. Những xưởng dệt vải sau
khi dùng xong sợi bông thì các ống sợi trở thành phế liệu, thông thường họ
cho là rác và bỏ đi, nếu có người mua đồ phế thải thì họ bán với giá rẻ.
Trịnh Chu Mẫn nhanh chóng tạo lập mối quan hệ mua bán ống sợi với các