CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 290

Tôi đoán là anh này không biết rõ bản tính của Aphrodite cho lắm.

Khi buổi tiệc Lễ hội Aphrodite trong vùng diễn ra, Pygmalion đi đến

đền thờ nữ thần và dâng lên lễ vật hậu hĩnh những hoa hồng và ngọc trai
(và có lẽ thêm ít rau diếp).

Anh ta rất ngượng không dám thú nhận lời ước thật lòng của mình:

anh ta muốn cưới cô gái tượng ngà. Nhưng anh ta biết thế là ngớ ngẩn lắm.
Bạn không thể cưới một bức tượng được! Thế là thay vào đấy, anh ta cầu
khấn, "Ôi nữ thần Aphrodite, hãy cho tôi tìm được người phụ nữ tuyệt vời
như nữ thần, và xinh đẹp như bức tượng ngà trong xưởng nhà tôi!"

Tít trên ngọn Olympus kia, Aphrodite nghe thấy lời cầu khấn của anh

chàng. Cô ta thở dài sườn sượt. "Ôi, dễ thương quá chừng!"

Khi Pygmalion về đến nhà, anh ta đứng mê mải ngắm nhìn bức tượng

ngà. Dần dà, anh bỗng niềm thôi thúc không kiềm chế nỗi muốn hôn lên
bức tượng.

"Điên rồ quá," anh tự mắng mình. "Đấy chỉ là bức tượng thôi mà."

Nhưng anh chẳng đặng đừng. Anh bảo đảm không có ai đang theo dõi,

đoạn anh bước đến cô gái tượng ngà rồi đặt một nụ hôn lên môi cô.

Ngạc nhiên thay, đôi môi cô thật ấm. Anh ta hôn cô lần nữa, rồi khi

anh lùi lại, cô gái tượng ngà chẳng còn là ngà. Cô là một người phụ nữ có
thật, đang hít thở, đẹp đến mức là tim Pygmalion đau nhói.

"Em yêu chàng!" cô gái nói.

Khi Pygmalion tỉnh dậy sau cơn ngất, anh cầu hôn người phụ nữ hoàn

hảo của lòng mình. Họ kết hôn, sinh vài đứa con, và sống hạnh phúc đến
răng long đầu bạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.