CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 328

"Gì nữa đây?"

"Hera có thể là mụ phù thuỷ đấy," Dionysus bảo. "Tin tôi đi, tôi biết

mà. Nhưng chúng ta là một gia đình, các thần chúng ta ấy. Chúng ta phải kề
vai sát cánh bên nhau."

Hephaestus lé mắt trừng trừng nhìn cốc của mình. "Bà ta quẳng tôi đi

như một cái bu - gi bị hỏng."

"Tôi chẳng rõ bu - gi là gì," Dionysus nói. "Ấy nhưng mà, ông không

thể cứ ôm lòng hằn hộc mãi. Nếu ông cứ chôn chặt trong lòng, thì... ngay
cả thứ rượu vang ngon nhất rốt cuộc cũng biến thành giấm. Công cuộc báo
thù của ông có làm ông thấy vui hơn chút nào không?"

"Không hẳn." Hephaestus cau có. "Tôi cần thêm rượu vang."

"Không được," Dionysus nói dứt khoát, như thế này không hẳn là

giống anh ta, khi từ chối không cho người khác uống. "Ông cần phải đi
cùng tôi ngay lúc này lên Olympus mà thả Hera ra. Hãy làm một người
rộng lượng. Chứng tỏ cho mọi người thấy ông tốt đẹp hơn bà ta."

Hephaestus lầm bà lầm bầm nguyền rủa chén đậu phụng của mình,

nhưng anh ta quyết định là Dionysus nói phải.

Anh cưỡi lừa trở lên ngọn Olympus - thế này thật nguy hiểm, vì anh ta

đã có thể bị cảnh sát bắt dừng lại vì đang điều khiển lừa trong khi say xỉn.

May sao mà anh ta đến nơi an toàn, Dionysus bước đi bên cạnh.

Hephaestus tiến đến chỗ Hera, và các thần khác túm tụm quanh lại.

"Thưa mẹ, con tha thứ cho mẹ," Hephaestus nói. "Con sẽ thả mẹ đi,

nhưng mẹ phải hứa: không được quẳng con nít đi nữa. Ai ai cũng có tài
năng, dù họ có có trông như thế nào. Đồng ý không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.