CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 392

Cảnh báo là sẽ gớm này. Hermes chặt phăng đầu lẫn chân rùa. Cậu

moi phần còn lại ra bằng cái muôi nấu súp của mẹ. (Ê, tôi xin lỗi. Thời đó,
người ta giết thú vật luôn để lấy thịt hay da hay bất cứ gì. Đây là lý do vì
sao cô bạn Piper của tôi thành người ăn chay.)

Rồi, Hermes đã làm rỗng mai rùa, cậu thổi vào trong ấy. Âm thanh

vang dội sâu xa, nhưng không hẳn giống như cậu muốn. Bên ngoài hang,
cậu có thể nghe thấy tiếng cú, tiếng dế, ếch nhái, cùng cả đám yêu quái tạo
ra âm thanh nhiều cung bậc khác nhau, tất cả trong cùng một lúc. Hermes
muốn có một thứ gì giống như thế - một mớ âm thanh cùng một lúc. Nhìn
qua lò sưởi, Hermes trông thấy mấy sợi gân cừu vừa dài vừa dai, được
Maia phơi khô để may hay gì đấy.

Hermes nghĩ, Hừm.

Cậu kéo giãn sợi gân giữa tay và chân. cậu dùng tay còn lại gảy sợi

gân, thế là sợi dây chằng rung lên. cậu càng kéo căng sợi dây bao nhiêu, âm
thanh phát ra âm vực cao bấy nhiêu.

"Ô đúng rồi," cậu bảo. "Cái này có tác dụng đây."

cậu liếc sang mẹ để chắc chắn là bà vẫn còn ngủ. Đoạn Hermes bắt tay

vào việc. Từ khung cửi của mẹ, cậu lấy ra vài thanh chốt nhét chúng qua
mai rùa để chúng thò ra khỏi lỗ hổng phần cổ rùa như mấy cái sừng. Rồi
cậu cột thanh chốt thứ ba ngang trên đầu, giữa hai trụ nói, thế là chúng như
khung thành bóng đá. Cậu bắt bảy sợi dây từ trên đỉnh phần cổ đến đáy của
mai rùa. Khi cậu gảy qua, âm thanh phát ra thật kỳ diệu, Hermes đã phát
minh ra thứ nhạc cụ dây đầu tiên, và cậu quyết định gọi nó là đàn lia. (Tại
sao vậy? Có lẽ vì cậu là một kẻ dối trá chăng, tôi không biết nữa.)

Nếu bỏ thêm vài giờ làm việc nữa, chắc Hermes sẽ phát minh ra đàn

ghi ta thùng, đại hồ cầm, hay cả ghi ta điện luôn ấy chứ; nhưng đến lúc này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.