ta cần dùng chính ngay khía cạnh đó của
tình huống ban đầu làm công cụ để nắm
bắt điều gì gây băn khoăn hoặc khó hiểu
trong một tình huống khác, khi đó ta
mới trừu tượng hóa hoặc tách rời tính
chất đó ra để nó trở thành cá biệt. Chỉ
khi chúng ta cần phải đặc trưng hóa hình
dáng của một đối tượng mới nào đó
hoặc tính luân lý của một hành vi lạ kỳ
nào đó, thì khi đó nhân tố tròn trịa hay là
thô tháp trong kinh nghiệm cũ mới tự
tách ra và đứng riêng như một đặc tính
nổi trội. Bởi vậy, nếu yếu tố được tuyển
lựa làm sáng tỏ một vài điều gì mà nếu
không có nó sẽ trở nên khó hiểu trong
kinh nghiệm mới, nếu yếu tố đó sắp đặt
ổn thỏa được điều gì chưa chắc chắn, thì
khi đó tự nó sẽ có ý nghĩa tích cực và rõ
rệt hơn. Chúng ta sẽ trở lại điểm này
trong chương kế tiếp; tại đây chúng ta sẽ
bàn về nội dung này chỉ trong phạm vi
mà nó liên quan tới những vấn đề của
phép phân tích và tổng hợp.
Phân tích trong óc không giống như phân chia đồ vật
Sự hiểu lầm của phân tích
trong giáo dục
Cho dù đã tuyên bố dứt khoát rằng
những phép phân tích trí tuệ và vật lý là
những kiểu vận động khác loại thứ
nguyên, phép phân tích trí tuệ thường
được tiếp nhận sau khi đã loại suy vật
lý; ví thử khi đó là việc phân chia một