tin, và muốn chúng ta chôn chân tại đây. Song tôi đã có cách khác để
đưa ra bộ mặt thật của kẻ đang cố gắng dấumặt với mọi ng.
(Một phút căn phòng im lặng)
Trotter: Và tôi trung sĩ điều tra không muốn bỏ đây để có thêm một án
mạng nữa. Như lời cảnh cáo trong tấm giấy đó từ án mạng đầu tiên.
Và tôi biết đó những đứa trẻ, chúng đã ra tay để trả thù cho sự mất mát
anh em. Cho sự côi cút của ngược đãi của người đời với chúng.
(Một phút căn phòng im lặng lần 2)
Trotter: Bây giờ tôi xin mọi người làm giúp tôi một việc. Là bây giờ
nhờ các vị diễn lại khoảnh khắc thời gian mà xảy ra án mạng với bà
Boyle. Khoảnh khắc đó các vị đang làm gì thì diễn lại ạ. Song chỉ
khác là, không phải chính các vị diễn lại, mà là người khác diễn. Cụ
thể: Tôi muốn ông Christopher vào nghe xem đường dây mở rộng thay
thế ông Giles. Ông Ralston thay thế hoạt động Ông Thiếu tá Metcalf.
Ông thiếu tá làm hoạt động của ông Christopher. Bà Ralston thay thế
hoạt động ông Paracivini. Ông Ralston thay bà Ralston xuống bếp.
Trotter: Tôi cũng đã biết một trong số 6 hành động này là giả. Còn lại
là thật. Và khi tôi biết hành động nào là giả, thì kẻ đó là thủ phạm.
(Mọi người tản ra ai nấy đều làm hành động như Trotter yêu cầu. Chỉ
còn Trotter trên sân khấu)
(Lát sau tiếng nhạc Ba con chuột mù vang lên...15 giây)
Trotter: (gọi to) Bà Ralston, bà Ralston!
Mollie: (từ trong)vâng tôi đây!
(Mollie chạy ra)
Mollie: Ôi, ông đã biết ai là kẻ giết người rồi sao?
Trotter: (thản nhiên) vâng thưa cô.
Mollie: Ai vậy?
Trotter: Cô cũng biết mà.
Mollie: Tôi không hiểu ý ông?