CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 207

vai, anh ta bước đi với dáng thất thểu cố hữu.

“Sao anh lại đi từ phía đó?”
“Nhà xa quá nên tôi chuyển rồi. Tôi mới tìm được một phòng trọ

ở khu trên.”

“Gặp được anh tốt quá. Tôi đang có chuyện muốn hỏi đây.”
“Hỏi gì mà hỏi suốt thế, tiền công còn chẳng thèm trả nữa.”
“Tôi sẽ trả, nếu anh kể chi tiết cho tôi.”
“Rồi. Mỗi từ một nghìn won. Nhưng mà, cô gái kia là ai vậy?”
Jeong So Yoon đứng cách mấy bước chân phía sau, nghe Park

Chan Il và Goo Dong Chi nói chuyện. Giữa lúc Goo Dong Chi thở dài,
Park Chan Il phát hiện ra Oh Yoon Jeong và ngượng nghịu chào cô.
Oh Yoon Jeong gượng gạo đón nhận lời chào rồi chạy thật nhanh ra
phía đường lớn. Đang là giờ đi làm nên có rất nhiều người qua lại.
Những cô gái tóc ướt nhẹp cùng những chàng trai nhập nhèm gỉ mắt
và những ông chủ mà vẻ đỏ gay say xỉn đã trở thành sắc mặt thường
ngày bám đuôi nhau lao ra đường.

Goo Dong Chi dẫn Park Chan Il tới trước cửa hàng sắt thép để

hỏi những chuyện gã đã muốn hỏi từ lâu. Những chuyện này Jeong So
Yoon có nghe cũng chẳng vấn đề gì nên không nhất thiết phải đi vào
trong. Goo Dong Chi thắc mắc về những người của võ đường Nguyên
Thủ mà gã mới gặp mấy ngày trước. Tên mặt mỏ neo đã hướng mũi
dao về phía gã vì sao sau đó lại hạ dao xuống, có thế võ như vậy sao,
những tên đó đúng là người của võ đường Nguyên Thủ chứ. Nếu đúng
là võ đường Nguyên Thủ thì tại sao môn phái tưởng đã tan rã giờ lại
tung hoành như vậy, gã muốn nghe câu trả lời. Gã nhớ lại dạo trước
Park Chan Il đã có lần định kể cho gã nghe về sự diệt vong của Võ
đường Nguyên Thủ. Goo Dong Chi và Park Chan Il ngồi nhỏ to ở tấm
phản trước cửa hàng sắt thép, còn Jeong So Yoon đứng cạnh bọn họ.

“Thế võ thì tôi không biết, nhưng bọn họ vốn dùng dao như vậy

đấy. Họ hầu như không sử dụng động tác đâm, thường chỉ cắt hoặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.