CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 39

“Bí mật gì tôi không biết, đó chỉ là nền tảng cơ bản của nghề

thám tử thôi.”

“Anh đã từng thất bại trong việc deleting chưa?”
“Tôi không thể nói cho anh được.”
“Anh không nói thì hẳn là anh từng thất bại rồi. Nếu chưa thất bại

bao giờ anh đã khoe tỷ lệ thành công của mình là một trăm phần
trăm.”

“Anh Lee Young Min, tôi không rõ anh muốn tìm hiểu chuyện gì,

nhưng hiện anh đang vô cũng bất lịch sự với tôi. Tôi không phải loại
thám tử rẻ tiền thổi phồng năng lực của mình rồi đi nhặt nhạnh mấy
mảnh vụn vãi xung quanh để kiếm ăn. Tôi đương nhiên cũng không
phải người chỉ chuyên đi xóa mấy lời bẩn thỉu trên mạng Internet. Nếu
anh có ý định thuê tôi, tôi sẽ cố gắng chịu đựng thêm một chút. Đó là
quy ước bảo vệ tính mạng khách hàng. Nhưng nếu không thì, tôi
khuyên anh tốt hơn hết nên nhanh nhanh quay đầu và chạy thục mạng
xuống cầu thang luôn đi. Bị ăn đấm thì mắt sẽ sưng húp không nhìn
thấy đường đâu.”

Nói dứt lời, Goo Dong Chi liền nốc cạn lon bia. Tiếng bia trôi

xuống cổ họng gã vang vọng khắp căn phòng yên tĩnh. Uống xong,
Goo Dong Chi đặt vỏ lon lên bệ cửa sổ. Rồi gã nhấn nút bật cái máy
nhạc Chột Mắt ở trên bàn, không buồn liếc nhìn Lee Young Min.
Tiếng hát của ca sĩ giọng nam cao lập tức phát ra từ loa.

“Tôi chỉ muốn hỏi nốt một câu cuối cùng.”
“Nếu lại là một câu hỏi bất lịch sự nữa, tôi sẽ đuổi thẳng anh ra

khỏi đây đấy.”

“Vâng, tôi biết rồi. Tôi cũng không biết đây có phải là một câu

hỏi lịch sự hay không nữa. Giả sử việc deleting thất bại, tôi sẽ nhận
được bồi thường như thế nào? Tôi chết rồi thì nhận bồi thường bằng
cái gì được? Con trai hay con gái tôi nhận bồi thường thì có ý nghĩa gì
chứ? Với cá nhân tôi thì tất cả mọi loại bồi thường đều đâu có ý nghĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.