CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 79

này, chứ thằng Cha đó cứ tự xưng võ sĩ này nọ rồi ngày nào cũng nói
nhăng nói cuội, tôi đến phát điên lên mất. Con người ta tự cổ chí kim
đều phải xử lý mấy món đồ thực tế thì mới được cơ. Cậu hiểu chứ?”

“Võ sư Cha cũng có điểm khó chịu thật.”
“Ngay hôm qua chẳng hạn, uống rượu mà nó cứ lảm nhảm mãi.

Hết chuyện dạy dỗ đám trẻ của nó lại đến chuyện giáo dục lễ nghĩa,
rồi gì mà phải đưa võ thuật vào chương trình giảng dạy trong trường
học, nói thế mà nghe được à.”

“Được cái anh ấy cũng là người nhất quán đấy chứ.”
“Ừ thì cũng nhất quán. Đấy chính là vấn đề của nó đấy.”
Baek Ki Hyun và Park Chan Il ngồi xuống tấm phản nhỏ ở trước

cửa hàng sắt thép chuyện trò nhỏ to. Đột nhiên, một cơn gió lạnh ùa
vào con ngõ. 5 giờ 30 phút, Park Chan Il nhìn đồng hồ đeo tay rồi
đứng dậy, đúng lúc ấy, anh ta trông thấy một người đàn ông đang vội
vã bước ra khỏi tòa nhà, từ lối dẫn vào cầu thang lên tầng hai. Back Ki
Hyun và Park Chan Il cùng quan sát người đàn ông lạ mặt. Hắn đội
mũ kéo sụp xuống hòng che khuất khuôn mặt, mặc áo khoác kéo khóa
kín cổ, đeo găng tay, bên hông đeo một thứ trông có vẻ là túi dụng cụ,
mặc quần dài có rất nhiều túi, và đi giày thể thao màu da cam. Cả hai
đều chưa gặp người này bao giờ.

“Khách của quán game à?”
Sau khi người đàn ông đi ra khỏi tòa nhà khoảng hai mươi mét,

Baek Ki Hyun cất lời.

“Lần đầu tiên thấy nhỉ?”
Park Chan Il không trả lời Back Ki Hyun mà cũng tự đưa ra câu

hỏi.

“Hay là anh ta đến sửa cái gì?”
“Nhìn cái túi dụng cụ đầy đồ đạc kia thì có thể thể lắm.”
“Mấy người sửa đồ ở đây chúng ta đều biết hết mà nhỉ.”
“Cũng phải ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.