CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 195

Chương 28

Chuyện hai ta đã chấm dứt, chấm dứt. Tôi bỏ em.
Những lời nói, như những cú đấm. Tệ hơn cả những cú đấm.
Những chiếc đinh đâm sâu vào lòng bàn tay cô, bị đóng đinh câu rút,

Cloé không hề nhúc nhích. Tuy nhiên, gã đã đi từ một tiếng trước. Cô vẫn ở
trên chiếc ghế dài, giữa khung cảnh không còn liên quan gì đến cô. Cởi
trần, bị ngốn ngấu bởi những hàm răng lạnh băng vô hình, hai tay co quắp
trong thiếu vắng. Không có những cơn run nhẹ đó, hẳn người ta nghĩ cô đã
chết.

Lưỡi dao vẫn cắm trong lòng cô, cô dần mất máu, mất nhựa sống.
Không một giọt nước mắt, không một lời. Không chút giận dữ. Thậm chí

không một ý nghĩ, chỉ có một nỗi choáng váng, một khoảng trống rỗng
tưởng chừng vô tận.

Không còn là cuộc sống, nhưng chưa phải cái chết. Một thứ lưng chừng.
Giống như một người nào đó đã bị cắt đứt với não.
Ngắt mạch, bẻ gãy, đập vỡ.
Gã vẫn đánh khi cô đã ngã. Cứ như thể gã muốn kết liễu cô.
Chuông điện thoại cũng không làm cô phản ứng. Chỉ là một tiếng động,

giữa âm thanh ầm ĩ trong im lặng.

Một giọng nói kéo cô ra khỏi cõi hư vô. Giọng của Carole, trên máy trả

lời tự động.

- Cậu có đó không, clo ? Tớ đây... Nếu cậu ở đó, hãy nhấc máy đi !
Giọng nói năn nỉ. Và cuối cùng, tức giận.
- Thôi được, không sao. Chắc là cậu đang ở nhà hàng với Bertrand ! Mai

tớ sẽ gọi lại. Tạm biệt.

Nhiều tiếng bip rồi lại im lặng. Mặt Cloé biến thành một vết thương hở

khổng lồ. Những cơn run rẩy mạnh dần cho đến khi xâm chiếm cả người
cô. Những chiếc lưỡi câu mà gã đã đâm vào thịt cô dần dần được kéo ra.
Róc thịt cô, từng mảnh từng mảnh một. Một đợt sóng không thể kiểm soát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.