CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 218

Những phút tiếp theo thật kinh hoàng. Có cảm giác như một cơn hấp hối

trước khi chết. Có cảm giác thân thể cô bị phanh, bị rạch, bị nghiền nát.

Rồi nỗi cẳng thẳng dịu dần. Những con bướm đủ màu sắc lấp đầy bầu

trời thanh khiết. Một nụ cười nở trên môi cô. Cô cảm thấy dễ chịu. Dễ chịu
đến kì lạ. Gần như phấn khích. Tiếng cười lại xâm chiếm cô.

- Mày sẽ không đến hả ? Mày quá sợ tao !
Cô liền khẽ quay người, trèo lại vào chiếc thuyền đang trôi theo dòng

nước. Chỉ có điều cô không còn sợ ghềnh thác hay đá ngầm, kể cả Cái
Bóng.

Mà cũng không còn sợ bất cứ thứ gì.
- Mình tên là...
Cô vừa quên tên mình.

***

Khi cô mở mắt ra, trời đêm tối đen. Cloé không biết mình đang ở đâu.
Ngón tay cô chạm đất, cô nhận ra mình đang không nằm trong giường.

Cô nằm ngửa, hình như là trên mặt đất. Đầu cô vùi trong thứ gì đó vừa
mềm vừa êm.

Cô sẵn lòng nhắm mắt lại. Chỉ có điều cô cảm thấy mình đang bị nguy

hiểm.

Cô khó nhọc ngồi dậy, bất động trong một lát. Đầu óc quay cuồng, cảm

giác vừa nuốt một khúc củi và bị nhiều nhát búa nện vào đầu.

Cô khẽ rên lên, và cẩn thận đứng dậy. Cơn buồn nôn cộng thêm với cơn

đau đầu.

Cô đưa một tay ra phía trước, nhận thấy đó là khoảng trống. Mò mẫm

bước đi, cuối cùng cô cũng chạm vào một bức tường và lần theo nó. Cuối
cùng ngón tay cô chạm vào một công tắc, ánh sáng bừng lên. Chói lòa và
đau đớn.

Khi cô mở được mắt, Cloé nhẹ nhõm thấy mình đang ở trong phòng

khách. Cô đã nằm trên tấm thảm, gần chiếc bàn thấp. Đầu đặt trên gối.

Chiếc gối của cô.
Cơn buồn nôn dữ dội thêm, dạ dày quặn lên. Cô vội lao vào nhà vệ sinh,

quỳ sụp xuống. Không thể thấp hơn được nữa. Say như chết, cô đang nôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.