CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 219

hết nỗi tuyệt vọng.

Làm sao lại đến nỗi này ?
Cô nhớ lại sự suy sụp của mình. Sở cảnh sát, Bertrand, chai rượu gin,

khuôn mặt Lisa bị hủy hoại .. Trái tim hoảng loạn, những viên thuốc...
Khoái cảm kì lạ đó... Cảm giác viên mãn... Và rồi không gì nữa.

Lại đứng dậy, Cloé loạng choạng đi ra bếp và pha cà phê. Đồng hồ cho

cô biết là đã 3 giờ sáng. Cô đã ở trong tình trạng vô thức mất bao lâu ? Ít
nhất là sáu tiếng.

Cô uống một cốc arabica lớn, ý nghĩ dần trở nên rõ ràng. Cô rót đầy cốc

thứ hai, biến vào phòng khách. Ở đó, cô nhặt lại chiếc khung có lồng bức
ảnh của Lisa. Qua tấm kính vỡ, cô nhìn thấy nụ cười trẻ thơ của em gái.
Gương mặt rạng rỡ. Cái sọ người kinh khủng đã bay biến.

- Chết tiệt, cô thì thầm. Nhưng rõ là mình đã nhìn thấy mà...
Cô đặt lại chiếc khung ảnh lên tủ, không rời mắt khỏi nó, rình chờ sự

biến đổi không xảy ra.

Cô quay đầu lại, ngắm nhìn chiếc lỗ trên tường. Nơi viên đạn của khẩu

P38 đã găm vào. Rồi mắt cô đặt vào chiếc gối đã nâng đỡ gáy cô suốt nhiều
giờ. Cô cố gắng tập trung để sống lại chính xác những thời khắc trước khi
cô ngất đi.

- Mình đang ở trong phòng ngủ, trên giường. Mình tỉnh dậy, mình bị

ngã. Mình đã bò bốn chân đến tận bếp..

Bốn chân, đúng thế. Điều đó thì cô chắc chắn.
- Mình không thể mang theo một cái gối khi đang bò bốn chân được.
Cloé lao ra cửa, nhận thấy cửa không khóa. Cô xoay ổ khóa, ngồi sụp

xuống dựa lưng vào tường.

Hắn đã ở đây. Một lần nữa.
Hắn sẽ luôn ở đây.

***

Ta đùa giỡn với em, giống như con mèo vờn con mồi của nó. Ngay trước

khi xé xác nó, em biết đấy...

Được thôi, thiên thần ạ, ta thú nhận điều này: ta đã gian lận trong luật

chơi. Để em không từ bỏ quá sớm cuộc chơi mà chúng ta đã tham gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.