CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 241

rằng bà đang rất hoảng. Phải nói là bà nhỏ bé và còng lưng đến nỗi chỉ cao
gần đến thắt lưng anh.

Anh bỗng có cảm giác mình là một gã khổng lồ xấu xí. Một loại gấu

sống trong hang động không được chải chuốt.

- Bà đừng sợ. Chỉ là hỏi chuyện hàng xóm thôi... Ta vào trong nhà chứ ?
Bà ngần ngại, Alexandre lại mỉm cười với bà, đến suýt thì sai khớp

xương gò má. Quá thiếu tập luyện, nên đảm bảo là lúc sau anh sẽ bị đau.

Bên trong tối và nghèo nàn, nhưng sạch sẽ và phảng phất mùi thơm.
- Tôi đang ăn sáng, anh có muốn uống cà phê không ?
- Rất sẵn lòng, thưa bà. Cảm ơn bà nhiều.
Thêm chút mật vào giọng nói, thêm chút dịu dàng vào trong cử chỉ.

Khiến bà cảm thấy tin tưởng.

- Nhà bà thật xinh xắn, anh tuyên bố.
Bà mang cho anh đồ uống đựng trong một chiếc bát lớn hơi sứt mẻ. Họ

ngồi xuống bên chiếc bàn ăn, phủ một chiếc khăn cũ kĩ bằng vải sơn có kẻ
ca rô màu đỏ và trắng. Lâu lắm rồi Gomez không còn nhìn thấy những thứ
như thế này.

- Tôi đang tìm một cô gái mà hẳn là bà có biết: Laura Paoli.
- Laura ?
- Đúng, hàng xóm của bà.
- Hàng xóm cũ, bà già sửa lại. Cô ấy không ở đây từ lâu rồi.
- Bà có biết tôi có thể tìm cô ấy ở đâu không ?
- Không anh ạ.
- Tại sao cô ấy lại đi ?
- Cô ấy mất việc và không thể trả tiền thuê nhà. Cô ấy đã tìm được một

phòng trọ nhỏ, trong khu gần ga. Cô ấy để lại lũ mèo cho tôi.

- Hồi đó, cô ấy làm việc ở đâu ?
- Ở siêu thị Carrefòur. Cái siêu thị nằm trong khu trung tâm thương mại

lớn, lối vào thành phố... Anh biết không ?

Gomez hất cằm xác nhận.
- Cô ấy rời khỏi căn nhà khi nào ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.