CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 3

Một cái bóng, cách tôi khoảng hai mươi mét. Chắc là một người đàn ông.

Không kịp nhìn xem anh ta cao, thấp, gầy hay béo. Chỉ là một cái bóng,
bỗng nhiên không biết từ đâu hiện ra. Đi theo tôi, trong một con phố vắng
ngắt, vào lúc hai giờ sáng.

Chỉ là một cái bóng...
Tôi nghe tiếng tim mình đập. Tôi cảm thấy nó. Thật kì cục là đôi khi ta

có thể cảm nhận trái tim mình. Trong khi phần lớn thời gian ta không hề
quan tâm đến nó.

Tôi rảo bước nhanh hơn. Anh ta cũng thế. Tim tôi cũng thế.
Tôi không còn lạnh, tôi không còn say. Tôi không còn một mình.
Nỗi sợ ở cùng tôi. Trong tôi. Và đã trở nên rõ rệt.
Ngoái đầu lại thêm một lần nữa: dáng người đã gần thêm. Chúng tôi chỉ

còn cách nhau khoảng năm sáu mét. Cũng có thể nói là chẳng còn chút
khoảng cách nào.

Tôi cố gắng để không hoảng loạn.
Chỉ là một người nào đó đang về nhà, giống như tôi thôi.
Tôi ngoặt sang bên phải, và bắt đầu chạy. Đến giữa phố, tôi nhìn lại phía

sau: anh ta đã biến mất. Nhưng thay vì khiến tôi yên tâm, điều đó lại làm
tôi kinh hãi. Anh ta đâu ?

Hẳn là anh ta đã tiếp tục đi thẳng, hẳn là anh ta đã cười khoái chí khi

thấy tôi hoảng hốt đến thế ! Tôi chạy chậm lại một chút, rẽ phải lần nữa.
Nào, gần đến nơi rồi !

Cuối cùng, tôi vào đến phố Poquelin, và đưa tay lục tìm chìa khóa trong

túi xách. Tôi cảm thấy thoải mái hơn hẳn khi chạm tay vào nó. Tôi ngước
mắt lên, nhìn thấy chiếc xe đang nằm ngoan ngoãn giữa những chiếc khác.
Tôi khởi động hệ thống mở cửa tự động, đèn lập tức nhấp nháy trả lời tôi.

Chỉ còn mười mét. Chỉ còn năm mét. Chỉ còn...
Cái bóng chợt nhô ra từ một hốc tường. Tim tôi nảy ra và rơi tõm vào

khoảng trống.

Sốc. Chấn động thần kinh.
Hắn cao lớn dềnh dàng. Mặc toàn đồ đen, đầu đội mũ trùm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.