CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 322

Không khí như tích điện, cơn bão tiếp tục gầm hét ở đằng xa. Thỉnh

thoảng một tia chớp chém ngang nền trời trắng sữa, để lại một vết sẹo mờ
dần.

Cuối cùng, Alexandre ngồi xuống bậc đầu tiên và châm một điếu

Marlboro.

Đã lâu lắm rồi anh không được hưởng cảm giác thư thái như vậy... Và

mặc dù anh biết là nó sẽ không kéo dài, bởi vì anh biết là nó không thể kéo
dài, anh vẫn tận hưởng từng giây của thời kì tạm lắng vừa huyền diệu vừa
ngắn ngủi này.

Tránh nghĩ đến những gì sẽ xảy đến tiếp theo.

Chương 44

Khi Cloé tỉnh dậy, cô ngạc nhiên.
Vì đã ngủ được. Không thuốc ngủ, không rượu, chỉ nhắm mắt lại.
Vẫn còn sớm, ngày vẫn còn là một lời hứa. Lời hứa duy nhất mà ta biết

là sẽ được thực hiện.

Alexandre đã rời bỏ chăn ấm. Ngồi trong một chiếc ghế, anh nhìn cô.

Với sự chăm chú mà chỉ mắt anh mới làm được.

Cloé chậm chạp ngồi dậy, quấn chặt ga giường vào người. Cô run lên,

mồ hôi lạnh vã ra trên vùng hõm ở thắt lưng.

- Em mơ về anh sao ? Alexandre hỏi.
Trong những tia sáng đầu tiên của buổi bình mình, giọng anh nhừa nhựa,

gần như không phải tiếng người.

Cloé càng lúc càng run rẩy, trước dáng người bất động đang hòa lẫn vào

bóng tối.

- Hoặc có thể em đã mơ về hắn...
Anh khéo léo gập người, đến sát cô trong chưa đầy một giây, Cloé đẩy

đống ga ra rồi nhảy khỏi giường. Nhưng giữa cô và cánh cửa là Alexandre.
Đang nhìn cô chăm chăm một cách lạ lùng.

Anh đặt một chân xuống đất, cô lùi lại đến khi va vào tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.