CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 376

? Chính hắn đã vẽ. Một chiếc xe bám hơi quá gần ? Lại là hắn... Anh có
theo kịp không ?

- Nhưng... Thế còn vụ tấn công ?
Quentin ngồi lên một bức tường thấp, dập tất điếu thuốc. Gomez vẫn

đứng trước mặt anh ta.

- Vụ tấn công nào ?
- Cloé đã bị đánh thuốc mê và tình dậy trần truồng giữa rừng.
Gã y tá lại nở nụ cười ngao ngán quen thuộc.
- Tôi cá là không hề có nhân chứng nào !
- Không, nhưng...
- Cô ấy có bị thương không ? Có dấu vết bị lạm dụng hay dấu vết khác

không ?

- Không, Alexandre thừa nhận.
- Tôi có cần phải dạy một cảnh sát rằng tấn công sẽ để lại dấu vết không

? Cô ấy nói đã bị cưỡng hiếp... Cô ấy có đến gặp bác sĩ, một pháp y không
?

Gomez gật đầu.
- Thế rồi sao ?
- Thì không có gì, viên cảnh sát nhượng bộ.
- Anh thấy đấy ! Cô ấy đã tưởng tượng ra toàn bộ những chuyện đó,

viên y tá khẳng định. Nó nằm trong kịch bản của cô ấy.

- Dù sao, như thế cũng là hơi quá !
Quentin ngắm nghía cái pháo đài sau lưng viên thiếu tá.
- Với những ca mà tôi chứng kiến hàng ngày sau những bức tường này,

tôi có thể nói với anh rằng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả. Tôi đã thấy
những chuyện khiến ta bối rối hơn nhiều ! Nhưng vấn đề là, với chứng
hoang tưởng, chính bệnh nhân là người không chịu thừa nhận mình mắc
bệnh. Đó sẽ là sự sụp đổ của niềm tin, là ngày tận thế của người đó... Đó là
những bệnh nhân khó chữa trị nhất. Ở đây chúng tôi cũng có vài người. Tôi
biết tôi đang nói gì, cứ tin tôi đi.

Đến lượt Gomez ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.