Tidou tê tái:
- Có khi chúng ta vô tình làm họ đau khổ hơn.
- Họ không trách sự nhởn nhơ của trẻ con như quí vị đâu. Dọc làng đánh
cá ven biển này, hơn chục hộ đã bán thuyền cho người Anh để đổi lấy bánh
mì. Âu cũng là định mệnh.
- Tại sao lại tin là định mệnh, trong khi cũng cùng một biển Mancher mà
người có cá, người lại không có cá ?
Thắc mắc của Tidou đành treo lơ lửng trong đầu bởi chiếc canô mang tên
Kẻ Làm Ồn đang vòng quanh đảo kép Saint-Marcouf. Trình độ lái tàu của
Hervé ngang tầm một thủy thủ nhà nghề, anh chàng hăn tiết vịt ấy tà tà lủi
canô vào bờ và buộc neo chắc chắn.
- Ngon lành phải không ? Giờ thì tụi mình đổ bộ lên đảo tham quan căn
cứ quân sự của lính Đức thời đó.
Một lát sau, lũ nam nhi đã đứng lố nhố trên pháo đài cổ. Ở đây tha hồ
chiếu tướng biển cả mênh mông. Mấy thám tử hứng chí hù rền như Tarzan
nhưng chẳng nghe ma nào đáp lời.
Hervé cười:
- May ra chỉ có tiếng chân thỏ.
Bistèque nghiêm giọng:
- Khi cái chai trôi đến chỗ tụi này thì có thể nạn nhân
đã hấp hối hoặc kiệt sức. Họ không hồi âm là chuyện đương
nhiên.
Tidou cứu vãn tình thế bằng cách huýt sáo gọi Kafi. Hắn chìa mảnh vải
từ tấm khăn mùi xoa xé đôi cho quái cẩu hít hít.
- Tìm đi, Kafi. Thành hay bại là ở mày.
Nhanh như cắt, con chó dí mũi sát đất và lôi mọi người qua các ngóc
ngách tường thành. Nó hộc lên một tiếng và lao xuống một đống lửa tắt
ngấm dưới công sự.
- Ẳng…
Xung quanh đám tro có những thanh củi khô cháy đen. Kafi cảm thấy
mùi người phảng phất đâu đây. Con sói thè cái lưỡi dài thượt liếm lấy tay
Tidou. Cậu chủ hiểu ý con vật trung thành tức khắc.