CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 193

“Đốp chát đấy, ông Poirot… Dù sao, James Bentley chỉ là một

anh chàng tội nghiệp!”

“Tội nghiệp, đồng ý… Lúc này, anh ta đang buồn… Buồn vì

được tin mình sẽ không bị treo cổ!”

“Cũng đáng thương…”
“Như ông nói… Mặc dù vậy, anh ta được hai phụ nữ quan tâm

đến số phận của mình!”

“Phải. Tôi cứ tưởng sau khi anh ta ra tù, ông sẽ ghép hắn với

Maude Williams.”

“Tùy anh ta chọn thôi,” Poirot nói, “tôi không ép. Nhưng theo

thiện ý của tôi, người được chọn sẽ là Deirdre. Ở Maude Willirmss
có quá nhiều nghị lực, sinh khí. Lấy cô ta, anh ta sẽ lại thu mình
vào vỏ ốc hơn.”

“Ông nói có lý một phần… Dù sao, tôi thấy ông sẽ vất vả… Bà

mẹ Deirdre cố giữ tài sản của con gái, bà ta sẽ giơ hết nanh vuốt ra
chống chọi!”

Poirot vuốt ria mép:
“Để xem! Ta đã từng đường đầu với những đối thủ ghê gớm

hơn nhiều. Nào, ta làm chút cô nhắc nữa nhé?”

“Được thôi.”
Poirot gọi mang rượu tới. Spence nói:
“À! Tôi cứ nhớ là còn một điều nữa muốn nói. Ông nhớ vợ

chồng Rendell?”

“Tất nhiên.”
“Khi điều tra về họ, bọn tôi khám phá một điều hơi kỳ. Khi

người vợ đầu của Rendell chết ở Leeds, cảnh sát nhận được những
thư nặc danh tố cáo Rendell đầu độc vợ. Tất nhiên chẳng chứng cớ
gì… Bà ta được một thầy thuốc có tiếng điều trị, ông này cho cái
chết là hoàn toàn tự nhiên, nên cảnh sát không mở điều tra.
Chẳng thể trách cứ Rendell điều gì… Hai vợ chồng đều mua bảo
hiểm nhân thọ, người này chết thì người kia hưởng, đó là chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.