CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 60

Chương IX

Bác sĩ Rendall tính dễ thương, người chắc nịch, chừng bốn mươi
tuổi, thân ái tiếp Poirot. Ông nói:

“Ông biết không, cái làng nhỏ này rất vinh dự được Hercule

Poirot vĩ đại đặt chân tới?”

Poirot ưỡn thẳng người, vốn không cao lắm. Ông hài lòng.
“Vậy ông có biết tôi?”
“Biết chứ! Ai mà không từng nghe nói tới ông!”
Câu nói có nghĩa lấp lửng, nhưng Poirot lờ đi, coi như không để

ý.

“Tôi rất mừng,” ông nói, “là ông có nhà.”
“Quả là may đấy!” Bác sĩ Rendall đáp. “Mười lăm phút nữa tôi

có một ca mổ. Tôi có thể giúp gì ông đây. Thú thật tôi tò mò muốn
biết vì sao ông tới đây. Ông đi nghỉ dưỡng sức, hay có một tên tội
phạm nào đang lởn vởn quanh đây?”

“Tôi quan tâm vụ giết bà Mac Ginty.”
“A…? Nhưng muộn quá rồi, còn gì nữa?”
“Chưa muộn. Xin nói riêng với ông thôi, bên bị cáo đã yêu cầu

tôi giúp, cần tìm những chứng cớ mới để đòi xét lại vụ án.”

“Chứng cớ mới?” Rendall thốt to. “Còn chứng cớ gì nữa?”
“Tiếc thay, tôi chưa được phép nói.”
“Tôi xin lỗi… Tôi rất hiểu…”
“Dù sao, tôi đã phát hiện ra một số điều… nói thế nào nhỉ…?

Khá kỳ cục, buộc ta suy nghĩ. Thưa bác sĩ, tôi đến gặp ông là vì,
theo như tôi biết, thỉnh thoảng bà Mac Ginty có đến giúp việc nhà
ta. Phải không ạ?”

“Đúng vậy… Ông uống gì nhé? Xeres hay uýt-ki…? Ông muốn

Xeres? Tôi cũng thế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.