CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 62

“Lại thế nữa?”
“Vâng. Bà Upward… Bà ta cứ túm chặt con trai, muốn anh ta

bám gấu váy mình… Đó là một thanh niên cũng khá, không giỏi
lắm như anh ta tự huyễn hoặc, nhưng có chút tài lẻ. Tương lai có
thể là kịch tác gia.”

“Họ sống ở đây lâu chưa?”
“Được ba, bốn năm. Ở Broadhinny này, chưa mấy ai ở lâu.

Thoạt đầu, làng chỉ gồm một nhúm nhà, tất cả về phía Long
Meadows. Ông ở trọ ngả ấy thì phải?”

“Đúng vậy.”
Poirot hạ câu nói ấy với vẻ ngao ngán, làm bác sĩ Rendell

không khỏi mỉm cười:

“Bà Summerhayes cho thuê trọ lấy tiền, điều ấy tôi không

tưởng tượng! Bà ấy lấy chồng, rồi sang sống ở Ấn Độ. Bên ấy bà có
vô khối người hầu nên có biết gì về nội trợ! Tôi chắc ông ở đấy
không thoải mái và, giống những người trước, chắc không ở lâu.
Ông Summerhayes là người tốt nhưng với cái vườn rau thì chẳng
đủ sống. Ông ấy có quen buôn bán đâu! Nói vậy, chứ tôi quý cả hai
ông bà. Bà là người dễ thương; ông thì hơi đồng bóng, thất thường,
đó là người của lớp cựu binh trước. Đại tá Summerhayes xưa thì
oai phong, gớm lắm…”

“Đó là ông thân sinh thiếu tá Summerhayes?”
“Phải. Ông chết, không để lại gì nhiều, chia chác đi gần hết,

nhưng vợ chồng Summerhayes nhất định lưu giữ lại ngôi nhà. Có
thể là dại, nhưng cũng không đến nỗi!”

Bác sĩ Rendell nhìn đồng hồ.
“Tôi không muốn làm ông lỡ việc.” Poirot nói.
“Tôi còn dăm phút nữa, xin phép được giới thiệu ông với nhà

tôi. Mà giờ này, không biết bà đang ở đâu. Khi biết ông đến
Broadhinny, bà ấy rất quan tâm. Chúng tôi rất thích các chuyện
vụ án, đọc rất nhiều.”

Poirot cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.