CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 64

“Sợ rằng tôi chẳng giúp được gì… Nhưng nhất định tôi phải giới

thiệu ông với nhà tôi! Bà ấy mà biết tôi để ông đi là không xong…”

Rồi đi trước ra phòng ngoài, bác sĩ Rendell gọi to:
“Shelgh… Shelgh…”
Có tiếng trả lời đâu đó trên cao, ông nói:
“Xuống mau… Có chuyện bất ngờ…”
Bà Rendell sớm xuất hiện ngay. Đó là một phụ nữ còn trẻ,

người dong dỏng, tóc vàng. Ông Rendell nói:

“Shelgh, xin giới thiệu với mình ông Hercule Poirot. Thấy

chưa?”

“Ô!”
Bà Rendell lạ lùng đến mức không nói nổi một câu. Đôi mắt

màu xanh nhạt, chăm chú nhìn Poirot.

Nhà thám tử cầm tay bà, rồi nghiêng mình đưa lên môi hôn.
Mãi rồi bà Rendell mới nói:
“Chúng tôi có nghe nói ông đang ở đây, không ngờ…”
Bà ngừng bặt không nói tiếp, đưa mắt nhìn chồng.
“Ở nhà này, ông chồng là người chỉ huy”, Poirot nghĩ thầm.
Ông nói vài lời xã giao rất lịch thiệp, rồi xin cáo từ.
Tổng kết cuộc đến thăm: bác sĩ Rendell rất dễ chịu. Bà Rendell

ít nói và lộ vẻ lo lắng.

2

Hunter’s Close là một tòa nhà vững chãi xây từ thế kỷ trước, có lối
đi vào đầy cỏ rậm.

Một cô hầu trẻ, rõ là gốc người nước ngoài, ra mở cửa. Khi nhà

thám tử nói muốn gặp bà Wetherby, cô nhìn khách một lúc, rồi
khi mời ông vào, mới nói:

“Có lẽ cô Henderson sẽ tiếp ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.