CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 80

“Eve, có việc gì thế?”
“Lên đây mau!”
Mấy giãy sau, một người khoảng băm nhăm, bốn mươi, trông

tráng kiện, đi lên. Eve Carpenter nói liến láu:

“Có một ông… cũng không phải là người Anh, đến đây hỏi em

rất nhiều câu về cái vụ án kinh khủng năm ngoái ở Broadhinny…
Cái bà già giúp việc bị ám sát ấy, anh nhớ không? Em kinh những
chuyện ấy quá…”

Guy Carpenter cau mày đi vào. Bộ mặt nhạt nhạt dài như mặt

ngựa. Tác phong ra vẻ huênh hoang, kiêu ngạo.

“Xin cho biết thế là nghĩa thế nào?” Anh ta tiến về phía Poirot

hỏi. “Hình như ông đang quấy rầy vợ tôi?”

Poirot thấy anh chàng này thật mất cảm tình.
“Tôi đâu có muốn làm phiền bà nhà, bà đã có nhã ý tiếp

chuyện! Vì nạn nhận đã từng giúp việc nhà ta, tôi hy vọng bà giúp
được vào công việc điều tra…”

“Điều tra? Điều tra gì?”
“Điều tra chung quanh cái chết của bà Mac Ginty.”
“Ông đùa…? Việc xong đã lâu rồi!”
“Ông nhầm… Chưa xong.”
“Ông nói ông điều tra…,” Carpenter giương đôi mắt ngờ vực.

“Chỉ có cảnh sát mới có quyền điều tra. Nhưng hình như ông
không hề nói ông là người của cảnh sát?”

“Đúng vậy, tôi không liên quan gì với cảnh sát.”
Eva Carpenter chen vào:
“Là nhà báo! Ông ấy dính đến cái tờ báo Chủ nhật kinh tởm

nào đó… Chính ông ấy nói ra.”

Mặt Carpenter dường như hơi dịu đi. Chính trị gia phải cố giữ

quan hệ tốt với báo chí. Anh ta cố lấy giọng nhẹ nhàng:

“Vợ tôi rất nhạy cảm, nói chuyện giết chóc là bà ấy rối loạn. Vả

lại chắc chắn bà ấy không có gì hơn để nói: bà ấy chỉ biết sơ sơ về
cái bà Mac Ginty.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.