CÁI CHẾT ĐƯỢC BÁO TRƯỚC - Trang 140

- Tôi luôn nghĩ rằng làm đàn ông chắc là buồn tẻ lắm.

Rồi, hơi ưu tư, bà nói :

- Tôi luôn cảm thấy rằng Randall đối xử với Blackie như với đứa em trai

út ấy. Ông ấy tin tưởng, phó thác vào năng lực phán đoán của cô ấy mà cô
ấy thì rất ít khi nhầm lẫn. Cô ấy đã làm được nhiều việc lớn cho ông ấy,
ông nên biết thế!

- Cô ấy đã nói với tôi rằng một lần cô ấy đã giúp cho ông ấy một ít tiền.

- Đúng thế, nhưng cô ấy chỉ làm thế có một lần thôi. Sau ngần ấy năm,

chúng tôi có thể nói ra sự thật. Chồng tôi đã không bao giờ phân biệt được
sự khác nhau giữa những phi vụ hợp pháp và các phi vụ khác. Nhưng
Blackie bản chất lại rất trung thực. Thời thơ ấu của cô ấy không hạnh phúc.
Cha cô ấy là một thầy thuốc già ở thôn quê, trí óc hẹp hòi và tính nết thì rất
khó chịu. Thật là một bạo chúa trong nhà. Letitia đã cắt đứt với gia đình để
đi đến Londres, cô ấy đã học môn kế toán ở đó. Em cô ấy, tôi không biết bị
bệnh gì, không ra ngoài bao giờ cả. Bởi thế cho nên, khi ông bố chết,
Letitia đã từ bỏ tất cả để chăm sóc em gái. Randall rất tức giận nhưng
không làm gì được! Khi Letitia nghĩ là nghĩa vụ của cô ấy phải làm điều gì
thì cô ấy làm ngay và không một ai ngăn cản được.

- Chuyện đó xảy ra trước khi chồng bà chết có lâu không?

- Hai năm thì phải. Randall đã thảo di chúc trước khi cô ấy ra đi và ông

ấy không sửa lại nó.

Craddock khó giấu vẻ ngạc nhiên của mình. Người đàn bà này thật chân

thành. Tuy rằng, cuộc sống cũng không chiều chuộng bà ta: bà ốm yếu,
bệnh tật, bà đã bị mất con trai, mất chồng và từ nhiều năm nay bà ta không
rời khỏi giường bệnh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.