CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 69

- Tôi không nghĩ vậy. Không phải chuyện tìm thấy cái ống xì

đồng nằm kế bên chỗ ghế tôi ngồi khiến tôi lo sợ - nhưng chuyện đáng
nói là nếu nó được tìm thấy nằm đằng sau ghế ngồi ở chỗ khác kia?

- Tôi thấy không có gì là lạ cả, - ngài Japp nói. - Thủ phạm phải

tìm cách giấu nó đi. Thì lúc đó hắn không lo bị phát hiện.

- Dĩ nhiên. Nhưng ông phải lưu ý, khi xem xét lại khoang máy

bay cho thấy tất cả cửa sổ đều đóng kín nhưng lại có quạt thông gió -
những lỗ tròn trên tấm kính có thể đóng mở được. Như vậy có thể thả
nó xuống cho chui lọt qua lỗ tròn trên mặt kính. Vậy thì còn gì thuận
lợi hơn nếu ném nó lọt qua khe hở đó. Nó rớt xuống sàn hoàn toàn
không ai hay biết.

- Ông nói vậy không có ai đồng ý đâu - thủ phạm không dám

công khai cho người ta thấy mặt. Nếu hắn ném ông tiêu qua cửa kính
thông gió thì hành khách trên máy bay sẽ nhìn thấy ngay.

- Tôi hiểu, - Poirot nói, - hắn chăng sợ người ta trông thấy hắn kê

ống xì đồng vô miệng thổi tên độc bay đi, hắn chỉ sợ là khi đặt ống
cho lọt qua lỗ thông gió trên cửa sổ mà thôi!

- Phi lý, tôi dám chắc, - ngài Japp nói, - nhưng mà thế này, thủ

phạm đã cố giấu cái ông thổi sau lưng chỗ ghế ngồi. Ta không thể bỏ
qua điểm đó.

Poirot lặng thinh, ông Fournier thấy lạ liền hỏi:
- Ông vừa nảy ra một ý mới, phải vậy không?
Poirot nghiêng đầu nhất trí.
- Tôi vừa nghĩ ra một lối suy đoán.
Ông chìa tay ra sửa lại cái đế đựng mấy chai mực lúc nãy vì sơ

suất ngài Japp đặt nghiêng một bên.

Chợt ông ngẩng đầu hỏi lại.
- Vậy thì, ông đã có sẵn trong tay danh sách những món vật dụng

của hành khách đi chuyến bay đó chưa?

* *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.