CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 73

Poirot vừa đọc hết phần chót, ngài Japp chỉ ngón tay vô phần

cuối.

- Ông bạn mình khéo thật đấy. Ông tưởng đâu là mình không theo

dõi cho tới cùng nhưng mà làm sao qua mắt tôi được món bột Boracic!
Chất bột trắng trong chai đúng là cocain.

Poirot hơi nhướng mắt. Ông khẽ gật đầu.
- Trong vụ này không cần phải tìm hiểu thêm gì nữa. - ngài Japp

nói. - Ông không cần phải nghe tôi kể chuyện một phụ nữ ghiền
cocain thì không còn làm chủ được mình. Ý tôi muốn nói là địa vị của
bà ta không cho phép tự ý làm gì thì làm cho dù có muốn cách mấy.
Như vậy tôi không chắc liệu bà ta có đủ sức để vượt qua; và thiệt tình
mà nói không chắc bà có thể vượt qua. Rối như mớ bòng bong.

Poirot gom mấy trang giấy đánh máy vừa đọc từ đầu tới cuối.

Ông đặt xuống bàn thở ra một hơi.

- Xét bề ngoài, - ông nói, - rõ ràng hung thủ đã bị điểm mặt. Hơn

nữa tôi không hiểu tại sao và bằng cách nào?

Ngài Japp nhìn thẳng vô mặt ông.
- Vậy là dựa theo tài liệu ghi trong mấy trang giấy nên ông mới

nghi cho ai là thủ phạm.

- Chớ còn gì nữa.
Ngài Japp chộp lấy mấy trang giấy đọc hết một lượt, đọc xong tới

đâu ông phát cho ông Fournier. Xong rồi đặt lại trên bàn nhìn về phía
Poirot.

- Ông có đùa không đấy, ông Poirot?
- Không, tôi không đùa. Ngài hỏi nghe lạ thật?
- Còn ông nghĩ sao, ông Fournier?
Ông khách người Pháp lắc đầu. - Tôi thì mù tịt, - ông nói:
- Nhưng theo tôi, bản danh sách này không có gì mới lạ.
- Nói riêng thì không có gì, - Poirot nói: - Nhưng nếu ta kết hợp

với nhiều mặt của vụ án, không đúng sao? Vậy thì tôi sai - sai hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.