CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 121

“Không sao, George. Tôi rất tiếc.”

“Bà ấy đi rồi.” Ông nói khẽ, đứt quãng. “Bà ấy đi rồi.”

Cô chẳng biết làm gì hơn ngoài để ông ta lại một mình. Cô đóng cửa,

rồi đặt tay lên gáy nơi sự căng thẳng đang trú ẩn.

Trên đường ra, Eve ra hiệu cho Feeney. “Tôi cần ông đào bới một vài

thứ,” cô nói với ông ta khi họ bước ra ngoài. “Một vụ đã lâu, cách đây
chừng mười năm, tại một trong những ổ cờ bạc ở Khu 38.”

“Cô biết được gì, Dallas?”

“Tình dục, scandal, và có thể một vụ tự sát. Ngẫu nhiên.”

“Sốt dẻo đây,” Feeney nói buồn bã. “Tôi đang hy vọng sẽ được xem

trận bóng trên truyền hình tối nay.”

“Chuyện này cũng như giải trí vậy.” Thấy Roarke đang giúp cô gái

tóc vàng vào xe của anh, cô dè dặt, đi vòng qua anh. “Cảm ơn anh vì lời
khuyên, Roarke.”

“Bất cứ lúc nào, Trung úy. Chào Feeney,” anh nói, hơi cúi đầu trước

khi chui vào xe.

“Này,” Feeney nói khi chiếc xe lướt đi. “Anh ta thực sự bực với cô

đấy.”

“Anh ấy có vẻ ổn với tôi,” Eve giật mở cửa xe.

Feeney cười lớn. “Cô thật đúng là thám tử.”

“Hãy đào bới vụ kia, Feeney. Randall Slade là bị cáo.” Cô đóng sầm

cửa và nín thinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.