CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 163

“Anh bế em.”

Mắt cô mở to nhìn chằm vào Roarke. Anh ngồi trần truồng, gác chân

lên đầu gối cô, ngắm nhìn cô. “Bế em?”

“Em ngủ trên sàn.” Anh cúi người dúi ngón tay cái vào má cô. “Em

không nên làm việc đến kiệt sức, Eve.”

“Anh bế em,” cô hỏi lại, quá bối rối, không biết mình có xấu hổ hay

không. “Em tiếc đã bỏ lỡ cảnh ấy.”

“Chúng ta có nhiều thời gian để diễn lại. Em làm anh lo quá.”

“Em ổn. Chỉ là...” Cô xem giờ trên chiếc đồng hồ bên cạnh. “Chúa ơi,

mười giờ. Mười giờ sáng?”

Anh lấy tay đẩy cô lại khi cô định trườn ra khỏi giường. “Hôm nay

Chủ nhật.”

“Chủ nhật?” Hoàn toàn mất phương hướng, cô dụi mắt. “Em chẳng

biết gì nữa.” Cô không phải làm việc, cô vẫn nhớ, nhưng...

“Em cần ngủ,” anh nói, đọc tâm trí cô. “Và em cần nạp năng lượng,

một thứ không phải caffeine.” Anh với tay lấy chiếc cốc trên bàn đầu
giường mà nâng lên.

Eve nhìn thứ chất lỏng màu hồng nhạt đầy ngờ vực. “Cái gì đây?”

“Tốt lắm. Em uống đi.” Để chắc rằng cô uống, anh đưa cốc lên miệng

cô. Anh có thể đưa cho cô thứ năng lượng dưới dạng thuốc viên, nhưng anh
biết cô không thích dùng bất cứ gì giống như thuốc. “Đây là thứ mà phòng
thí nghiệm của anh đang nghiên cứu. Bọn anh sẽ tung ra thị trường trong
sáu tháng tới.”

Cô nhíu mắt. “Đang thử nghiệm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.